Tiền trợ cấp sau khi li dị 9 tỷ/ tháng cuộc sống sướng như tiên

Với những tủ túi sách hàng hiệu và mọi nữ trang, thời trang của Instagram, cô d9uoc5 phong làm nữ hoàng Singapore, hàng tháng được trợ cấp đến 9 tỉ/ tháng. Với số tiền này cô sống như một bà hoàng.

co
Nhan sắc xinh đẹp của “yêu nữ Hermès” Jamie Chua.

Jamie Chua năm nay vừa tròn 40 tuổi. Jamie Chua bắt đầu làm người mẫu
từ năm 15 tuổi khi đang học trung học. Năm 20 tuổi, sau 3 năm làm tiếp
viên hàng không ở Singapore Airlines, cô kết hôn với nhà tài phiệt
Indonesia Nurdian Cuaca. Họ có hai con, con trai Cleveland, nay đã 19
tuổi, đang du học ở Úc, và con gái Calista, 14 tuổi, đang học tại Singapore.
Hình ảnh Chồng chi 9 tỉ/tháng sau ly hôn, nữ đại gia sống như bà hoàng số 2
Hình ảnh Chồng chi 9 tỉ/tháng sau ly hôn, nữ đại gia sống như bà hoàng số 3

Jamie Chua thậm chí phải dành riêng cả một căn phòng lớn để chứa những chiếc túi hàng hiệu của mình.

Jamie Chua có cuộc sống xa hoa như một bà hoàng. Ngôi nhà Jamie ở có
một hồ bơi, một hầm rượu và một tủ quần áo lớn gần bằng phòng ngủ. Cô có
một tủ đựng túi xách gồm khoảng 200 chiếc túi Hermes Birkin và Kelly,
một bộ sưu tập túi “khủng” khiến những fan hâm mộ túi Hermes như
Victoria Beckham cũng phải ao ước. Không chỉ có túi xách, Jamie Chua còn
sở hữu nhiều phụ kiện đắt tiền như vòng đeo tay từ Chrome Hearts,
Cartier và kẹp c từ Alexandre de Paris. Nhãn hiệu giày yêu thích của
cô là Charlotte Olympia và Christian Loubou tin với giá mỗi đôi giày trên dưới 1000 USD.

Hình ảnh Chồng chi 9 tỉ/tháng sau ly hôn, nữ đại gia sống như bà hoàng số 4

Bộ sưu tập Hermès với đủ các chủng loại từ da cá sấu đắt đỏ (có giá khoảng hơn 30 nghìn USD/chiếc – 630 triệu VND)…
Hình ảnh Chồng chi 9 tỉ/tháng sau ly hôn, nữ đại gia sống như bà hoàng số 5

Những phụ kiện như thắt lưng, kính mát, vòng tay… tất cả đều là đồ hiệu.

Quần áo của cô được phân chia thành nhóm tùy theo mục đích sử dụng.
Một tủ quần áo lông thú thường được mặc vào những buồi tiệc tùng nước
ngoài, đặc biệt là khi cô đi thăm con trai ở Melbourne, Một tủ quần áo
khác gồm váy dài, váy ngắn, quần jean và áo thun. Những nhãn hiệu yêu
thích của cô là Fendi, Alexander McQueen và Oscar de la Renta. Sau 15
năm chung sống, Jamie Chua và chồng đệ đơn ly dị vào năm 2010. Vụ ly hôn
gây xôn xao dư luận khi Chua yêu cầu chồng trả 450.000 USD (tương
đươing hơn 9 tỉ đồng) tiền trợ cấp hàng tháng. Đây là số tiền trợ cấp
được cho là lớn nhất được ghi nhận trong các vụ ly hôn ở Singapore.
Hình ảnh Chồng chi 9 tỉ/tháng sau ly hôn, nữ đại gia sống như bà hoàng số 6
Hình ảnh Chồng chi 9 tỉ/tháng sau ly hôn, nữ đại gia sống như bà hoàng số 7

Mỗi bộ quần áo lại được người đẹp mix với một chiếc túi Hermès khác nhau.

Để biện minh cho số tiền trợ cấp hàng tháng lên đến 450.000 USD, Chua
đã đưa ra bảng phân tích chi phí hàng tháng của mình. Bảng chi phí bao
gồm tiền nghỉ tại các khách sạn trang trọng trong các chuyến đi mua sắm
ở châu Âu, vé máy bay hạng nhất, chi phí tổ chức tiệc tùng, chi phí cá
nhân như chăm sóc sắc đẹp, cắt tỉa móng tay, làm tóc lên đến 4000 USD
mỗi tháng. Việc ly hôn đã được giải quyết êm thấm vào cuối năm 2011.
Hình ảnh Chồng chi 9 tỉ/tháng sau ly hôn, nữ đại gia sống như bà hoàng số 8

Jamie Chua chưa bao giờ mặc một bộ trang phục hai lần

Sau khi ly hôn, Jamie Chua sống cùng hai con và cha mẹ ruột. Nhờ số
tiền trợ cấp khổng lồ, cô vẫn tiếp tục cuộc sống sang trọng của mình.
Hàng ngày cô chụp ảnh để đăng trên Instagram với sự trợ giúp của hai
người giúp việc toàn thời gian. Cô giữ dáng bằng cách tập yoga và bơi
hàng tuần. Mỗi ngày cô bận rộn đi spa, làm móng, làm tóc, cô cũng thích
tổ chức tiệc trà với bạn bè ở nhà.

BẠN CÓ THỂ THAM KHẢO THÊM VỀ ĐỒNG PHỤC VÀ CHẤT LIỆU NGÀNH MAY MẶC !!!

Nhận may đồng phục, cơ quan, xí nghiệp, công ty, nhà hàng, khách sạn, spa, thẩm mỹ viện, Mầm non, Cafe giá rẻ nhất, TpHCM, Bình Dương, Long An, Đồng Nai. May theo yêu cầu đơn hàng, nhận gia công Thêu, In, tên, logo công ty lên đồng phục, may đồng phục giá rẻ tại TPHCM, khăn và vật liệu trên vải, may rèm cửa các loại…

Dị ứng với thuốc nhuộm tóc người phụ nữ này trở lên giống quái vật

Thời trang tóc thường hay nhuộm tóc cho có màu để tạo khuôn mặt ấn tượng hơn. Nhưng hãy cẩn thận.Jo Thomson, 39 tuổi đã bị dị ứng khủng khiếp sau khi sử dụng thuốc nhuộm tóc. Khuôn mặt đã sưng phồng lên gấp đôi bình thường, với những vết phồng rộp che mất tầm nhìn
di%2Bung

Làn da của cô bị bong tróc đáng sợ

 Bà mẹ của 3 đứa trẻ cho biết đây chính là sai lầm lớn nhất đời của cô. Cô đã bị mù màu và dị ứng ánh mặt trời sau khi bị tác dụng phản ứng khủng khiếp. Thomson đã được chuẩn đoán mắc chứng sợ khoảng trống, khiến cô quá lo lắng khi phải ra khỏi nhà một mình.
Người phụ nữ hoá 'quái vật' vì dị ứng thuốc nhuộm tóc
Khuôn mặt sưng phồng che mất tầm nhìn của Thomson
Vốn từng nhuộm tóc từ khi còn thiếu niên, người phụ nữ 3 con không thể ngờ cô có thể bị dị ứng bởi chính loại thuốc nhuộm này. Đến đêm cô cảm thấy đau đớn như ai đổ xăng lên đầu và đốt. Da đầu cô có màu đỏ tươi và gối mềm cũng làm cô đau đớn.
Người phụ nữ hoá 'quái vật' vì dị ứng thuốc nhuộm tóc
Bà mẹ 3 con cảm thấy như bị tưới xăng đốt trên đầu
Cô đã nghe lời khuyên của chồng để uống thuốc và cố gắng ngủ một chút. Sáng hôm sau, khuôn mặt Thomson đã phồng rộp lên với nhiều mụn bỏng. Cô đã được chuẩn đoán dị ứng nhẹ và cho về nhà. Nhưng chỉ sau đấy không lâu, Thomson không thể mở nổi mắt và lại được chị gái đưa đến bệnh viện. Lần này cô lại được khám và đưa về nhà, với lời khẳng định bệnh tình sẽ giảm dần.
Da mặt cô bắt đầu bong tróc, đôi mắt đỏ lừ và bao phủ bởp một lớp dày như thạch. Các con của cô đã vô cùng sợ hãi, chúng hét lên rằng mẹ xấu xí như quái vật và tránh xa khỏi mẹ. Cô đã ở trong nhà 1 tháng cho đến khi bác sĩ nhãn khoa nói rằng mắt của cô giờ bị lột như củ tỏi. Thomson lập tức phải đưa đến bệnh viện phẫu thuật để kịp giữ lấy khả năng nhìn, đồng thời giải độc tố ra ngoài.
Người phụ nữ hoá 'quái vật' vì dị ứng thuốc nhuộm tóc
Người phụ nữ hoá 'quái vật' vì dị ứng thuốc nhuộm tóc
Đôi mắt như quái vật của cô
Sau khi được cứu chữa kịp thời, khuôn mặt của Thomson vẫn còn đầy sẹo và cô không đủ can đảm đi siêu thị. Thomson thậm chí không ôm bạn bè hay trang điểm để đề phòng trường hợp dị ứng lại xảy ra.
Người phụ nữ hoá 'quái vật' vì dị ứng thuốc nhuộm tóc
Người phụ nữ hoá 'quái vật' vì dị ứng thuốc nhuộm tóc
Người phụ nữ hoá 'quái vật' vì dị ứng thuốc nhuộm tóc
Thomson trước khi có quyết định sai lầm về việc nhuộm tóc
Thấy bài viết hay các bạn Click vào link bên dưới ủng hộ tinh thần người viết Thank! ^_^

Người chồng hiền lành vô tâm, bất lực

Đời người con gái luôn ao ước lấy được một người chồng tài ba, hào hoa, giỏi giang mà mình có thể trao thân, gửi phận, nương tựa cả cuộc đời. Còn như Ngọc Hoa thì không được như ước muốn. Cô  cảm thấy chán nản và dường như  cuộc sống bế tắc khi lấy phải một người chồng khờ khạo chẳng nhờ vả được điều gì…Cảm giác cuộc sống tẻ nhạt, trôi bềnh bồng không biết trôi về đâu.

Người chồng hiền lành vô tâm bất lực

Người chồng bất lực nhưng ngoan hiền

Thậm chí cô còn gánh nặng hơn khi phải nuôi thêm chồng. Ngày Hoa lấy chồng, cô  không thích  anh cho lắm. cô có cảm giác anh sống  hiền lành quá mức nếu không muốn nói là thằng khờ. Thời buổi mà thanh niên người ta ra ngoài năng động từ cách ăn nói, giao tiếp đến ý chí lập nghiệp, làm giàu thì anh vẫn bằng lòng với việc ngồi làm văn phòng, nhận mức lương không đủ nuôi bản thân huống chi là nuôi vợ con.

Những vấn đề của nam giới ảnh hưởng rất lớn đời sống gia đình

Người chồng hiền lành vô tâm, bất lực

Ngọc Hoa  đi làm cho một công ty nước ngoài. Lương của cô ta  so với người khác  không là gì nhưng cũng cao gấp 3, 4 lần lương của chồng. Chồng cô thì nói rằng anh bằng lòng với việc về nhà đón con, nấu cơm, giặt đồ để cô ta yên tâm đi làm vì công việc của anh chẳng có gì, hôm nào cũng được về sớm.

Người Chồng Hiền Lành Vô Tâm, Bất Lực (2)

Lúc đầu cô thấy đó là chuyện cũng có thể chấp nhận được. Nhưng rồi càng sống chung với nhau càng thấychán nản , nếu người chồng không thể là chỗ dựa kinh tế, không có tiếng nói trong gia đình thì khó mà cuộc sống tốt đẹp lên được.

Phải là người chuẩn men mới tạo được hạnh phúc toàn vẹn nếu có

Người chồng hiền lành vô tâm, bất lực

Quãng thời gian cô  sinh con cũng là lúc khó khăn nhất. Cô nằm một chỗ, không thể đi làm được, trong khi đó chồng cô lương tháng 3 triệu, không đủ cho anh ấy xăng xe, ăn sáng, tiền tiêu lặt vặt. Toàn bộ số tiền dùng cho việc sinh đẻ và tiền sinh hoạt gia đình trong quãng thời gian đó đều do cô tự lo.

Người chồng hiền lành vô tâm, bất lực

Khi anh cầm tiền đưa cho cô,cô cứ ngỡ là tiền của anh ấy nhưng hóa ra anh tới công ty để vay của đồng nghiệp mấy chục triệu về để chi tiêu cho gia đình. Tất cả lại trút lên đầu cô sau khi  sinh con xong bởi vì cô lại phải lao vào làm trả nợ. Đến nay, cô đã có 2 đứa con và cả hai lần cô sinh con đều như vậy cả. Kinh tế gia đình ngày càng tụt lùi bởi vì khi có 2 con thì không thể như thời vợ chồng son được nữa.

Người chồng hiền lành vô tâm, bất lực

Mỗi sáng, anh ta lại ngửa tay xin tiền cô ta đổ xăng vì càng ngày tiền tiêu của anh càng không đủ. Nhìn chồng mà cô chán tới cổ họng. Tối ngày quanh quẩn với chiếc quần đùi, ra khỏi nhà là ngửa tay xin tiền vợ.

Người Chồng Hiền Lành Vô Tâm, Bất Lực (1)

Điều cô chán không phải là vì chồng không làm được nhiều tiền mà anh ấy không thấy đó là điều đáng xấu hổ của một thằng đàn ông. Lẽ ra, anh ấy phải ra ngoài, nhìn người ta lo được cho vợ, cho con cuộc sống tốt đẹp thì phải thấy nhục khi mình không làm được thế. Nhưng đây anh ấy chỉ thấy thế là đủ,nhàn thân, là đỡ mệt đầu,là đủ rồi, miễn là vẫn có đủ cái ăn, cái mặc là được rồi.

Cảm giác tiêu cực luôn đè nén xuống người nam giới hiện đại

Người chồng hiền lành vô tâm, bất lực

Sống với nhau 2 mặt con rồi nhưng cô càng ngày càng chán chồng. Giờ cũng có người đàn ông ngỏ ý muốn lo cho cô tất cả. Anh ấy hơn cô nhiều tuổi nhưng vợ mất rồi, giờ sống một mình. Cô cũng không phải loại đàn bà thay lòng đổi dạ, thấy người giàu thì hám lợi bỏ chồng mình.

Cô  đã nhiều lần góp ý với chồng, mong anh có ý thức hơn trong việc cùng vợ làm ăn kinh tế nhưng chồng cô lại bảo: “Nhà mình đã đến nỗi chết đói, đến nỗi không có cái bỏ mồm chưa mà em cứ phải làm ầm ĩ lên thế. Anh thấy sống thế này cho nhàn nhã, đỡ mệt đầu”. Cô  chẳng biết nói gì thêm nữa cả. Đúng là anh ấy đâu có phải mệt đầu, đúng là anh ấy nhàn hạ vì toàn bộ mọi chuyện đều một mình cô ta  làm, thậm chí cô còn phải lo thêm cả phần anh ấy nữa.

Cô dường như bất lực và càng ngày càng rơi vào trạng thái trầm cảm, cô thấy cuộc sống chẳng và tình yêu chẳng có ý nghĩa,chẳng còn chút tình cảm, yêu thương gì đối với chồng của mình nữa.

Cảm ơn đã xem bài viết!

Gái thôn quê hiền lành chất phát

Nói “nghe lời” tức là theo bác về quê chớ không phải là đồng ý lấy vợ bởi tôi đã có Mai rồi. Bạn gái tôi là dân thành phố chính hiệu, con nhà giàu có, được ăn học đàng hoàng, tôi không cần phải dạy dỗ gì cả.

Nếu yêu Mai, tôi còn có lợi thế nàng là con một nên chắc chắn sẽ chẳng phải lo lắng gì cho cuộc sống tương lai của hai đứa.

Tôi nói “nếu yêu” nghĩa là bây giờ tôi với Mai chỉ là bạn thân. Ở công ty mọi người gán ghép nhưng chúng tôi chưa chính thức thừa nhận yêu nhau. Tôi nghĩ, đây chỉ là vấn đề thời gian chứ thật ra trong thâm tâm tôi đã chấm Mai.

Vậy mà giờ bác cứ khăng khăng bắt tôi lấy vợ ở quê. Khi tôi cằn nhằn thì mẹ tôi lại bênh bác: “Con không 

Đổi hướng về quê kiếm bạn  bạn đời ” Gái quê hiền lành dễ dạy”

Tại sao con gái thích đi hái Dâu Tây
Tại sao con gái thích đi hái Dâu Tây

được cãi. Cứ nghe lời bác về dưới xem sao chớ chưa biết mặt mũi người ta mà khen chê là không được”. Thật hết hiểu nổi người lớn.

Thời này là thời nào rồi mà còn muốn ép uổng con cái chuyện hôn nhân? Chẳng lẽ cái thằng tôi 27 tuổi đầu mà chưa đủ khôn ngoan để chọn lựa cho mình một người con gái hay sao?

Tuy không vui nhưng tôi vẫn theo bác về quê, xem như một chuyến dã ngoại bởi cũng lâu rồi tôi không về dưới ấy. Cô gái tên Hương tôi chưa từng biết mặt, biết tên. Nghe đâu không phải gốc gác ở đó mà từ nơi khác chuyển về và là con một người bạn nối khố của bác tôi.

“Bác hai ơi, con nói trước, xấu quá là con không có chịu đâu nghen”- ngồi trên xe, tôi nói với bác. “Xấu vỏ, đỏ lòng còn hơn con à. Bây thấy con gái thời nay không?

Đứa nào cũng ăn diện, đua đòi, nhìn bề ngoài đẹp đẽ nhưng trong ruột thúi hoắc”. Nghe bác nói tôi không nhịn được cười.

Tuy vậy bác đã chọn thì có lẽ Hương cũng có một vài ưu điểm nào đó. Nghe bác bảo Hương làm vườn rất giỏi. Trồng bưởi, trồng cam, chôm chôm, sầu riêng… thứ gì cũng sai trái. Theo bác, điều đó có nghĩa sau này Hương sẽ… mắn đẻ, sinh cho tôi con đàn cháu đống chứ không phải chỉ “thoi loi một mống” như ba mẹ tôi.

Về đến nhà bác đã trưa. Ăn cơm xong, tôi ngả lưng trên bộ ván bên chái nhà. Công nhận ở quê thích thật. Gió mát rười rượi. Cây lá xạc xào. Tôi đánh một giấc tới xế chiều rồi thức dậy bảo thằng cháu dẫn đi chơi loanh quanh.

Thằng nhóc 12 tuổi, không biết có ai dặn trước hay không mà nó dẫn tôi tới vườn trái cây ở giáp ranh với đất nhà bác. Không để tôi kịp hỏi, nó nói ngay: “Trang trại của cô Hương đó chú”.

Tôi giật mình. Khu vườn trước mặt xanh um, mát rượi. Từng chùm chôm chôm xanh đỏ sà xuống, phải lấy nạng chống đỡ. Chung quanh vườn là những hàng dừa thấp lè tè nhưng trái chi chít. Tôi giật mình bởi nếu cô gái ấy là chủ trang trại thì có lẽ không quá khờ để mình muốn “nặn tròn, nặn méo ra sao cũng được” như lời bác nói.

“Cô Hương ơi, có khách tới thăm cô nè”- thằng cháu hét to. Tôi ngó dáo dác: “Có thấy ai đâu mà mày kêu um sùm vậy?”. Thằng nhỏ cười: “Thì con la lên vậy để người ta không tưởng mình là ăn trộm. Thôi chú ở chơi, con dìa đây. Chắc cô Hương ở trong chòi đó…”. Dứt lời, nó đã nhảy chân sáo biến mất.

Tôi ngó quanh. Giờ tôi mới thấy một căn chòi nhỏ ở góc vườn. Tôi ngập ngừng bước tới. Trong chòi, có một người bước ra. Tuy còn xa nhưng tôi biết chắc đó là một cô gái chính là Hương.

Tôi đã đoán đúng. Cô gái trùm chiếc khăn rằn kín mặt, chỉ ló ra đôi mắt. Đến gần tôi, đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên. Sau này tôi mới biết không có ai báo cho Hương biết về sự có mặt của tôi nên em cứ tưởng tôi là chủ vựa trên thành phố xuống mua trái cây.

Gái thôn quê hiền lành chất phát
Gái thôn quê hiền lành chất phát

Em hỏi: “Anh muốn lấy chôm chôm hay sầu riêng? Chôm chôm thì em có nhiều nhưng sầu riêng thì chắc chỉ được vài trăm ký”.

Vừa nói, Hương vừa gỡ cái khăn trùm đầu, lau lau mồ hôi trên má. Tôi vẫn đứng như trời trồng. Hương sốt ruột và có lẽ cũng lấy làm lạ nên hỏi lại: “Anh sao vậy?”. Đến lúc đó tôi mới khai thiệt mình là ai. Hương bối rối: “Em không biết. Mời anh vô nhà nghỉ chân”.

Hương đi trước, tôi lúc cúc theo sao. Quái quỷ, dân làm vườn mà sao đẹp dữ vậy? Mắt đen thui, nước da trắng trẻo, môi đỏ mộng…

Hỏng lẽ đi làm vườn mà cũng đánh phấn, thoa son? Vậy là cô này xí xọn lắm đây. Nhưng nếu xí xọn thì làm sao mà làm vườn giỏi như lời bác nói? Trời, mình bị trúng gió hay sao mà ngầy ngật vầy?

Tôi mãi suy nghĩ mà không biết là đã tới sân chòi. Hương vô trong xách ra cái ghế bảo tôi: “Anh ngồi chơi, em lấy nước anh uống”. Tôi không ngồi mà theo Hương vô nhà.

Trong nhà có mấy quài dừa. Hương cầm dao, chặt nhẹ một cái là trái dừa rơi ra, thêm hai nhát nữa là trái dừa đã được vạt xong. Em bưng hai tay mời tôi: “Anh uống đi, dừa này là dừa dứa…”.

Tôi ngửa cổ uống một hơi cái thứ nước vừa ngọt, vừa thơm đến kỳ lạ ấy. “Ngon quá!”- tôi chỉ nói được như vậy. Hồi tôi còn ở dưới này, chưa có thứ dừa ấy nên tôi không biết.

Trên Sài Gòn thỉnh thoảng tôi thấy người ta có bán nhưng chưa bao giờ mua về uống thử. Chờ tôi uống xong, Hương bổ trái dừa làm đôi rồi lấy miếng vỏ dừa vạt mỏng đưa cho tôi.

Tôi nạo từng miếng cơm dừa mềm mại cho vào miệng nhai chầm chậm để thưởng thức cái vị bùi bùi, béo béo, ngọt lịm và thơm phức ấy.

Sau đó câu chuyện của chúng tôi mới bắt đầu. Thì ra Hương là kỹ sư nông nghiệp. “Hồi em thi vào ngành nông học, ai cũng cản vì bảo làm nông dân cực lắm.

Chỉ có cha em là ủng hộ vì cha biết em rất mê làm vườn”. Hương kể cho tôi nghe hồi còn ở bên Phong Điền, nhà cũng có vườn trái cây nhưng không rộng như ở bên này.

“Lúc bác hai rủ về đây, cha em cũng băn khoăn lắm nhưng cuối cùng cũng quyết định bán vườn đất bên kia để về mua bên này cho em thỏa chí làm vườn”- Hương vừa lau mồ hôi vừa kể với tôi y như thể chúng tôi đã quen nhau từ lâu lắm rồi.

Tối hôm đó, bác hai hỏi tôi: “Mày thấy con Hương sao?”. Tôi ngần ngừ: “Dạ, cũng chưa biết thế nào… Nhưng con thấy cổ đâu có khờ? Mà nhìn cổ chặt dừa, chỉ 2 nhát là xong trái dừa còn hơn cả dân chuyên nghiệp, con… ớn quá. Kiểu này không hi vọng gì dạy được đâu”.

Gái thôn quê hiền lành chất phát
Gái thôn quê hiền lành chất phát

Bác tôi cười ha hả: “Bộ mày tưởng tao nói khờ là khờ thiệt hả? Ý tao nói là nó chân quê, chất phát, thật thà… Còn cái chuyện chặt dừa, ai ở vườn mà không chặt được như vậy?”.

Tôi còn ở chơi thêm mấy ngày, còn có dịp chứng kiến và nể phục cô gái nông dân rặt ấy. Thế nhưng bây giờ trong lòng tôi lại có một mối băn khoăn khác. Tôi thấy Hương hơn mình về nhiều mặt. Từ suy nghĩ, lời nói, cách làm việc…

Hương đều chững chạc, khôn ngoan. Chưa kể Hương còn nấu ăn rất ngon, nhất là món cá lòng tong kho tiêu. Chẳng biết kho cách gì mà con cá khô cong, thơm phức, vừa ăn chứ không “chèm nhẹp, mặn chát” như cá mẹ tôi kho. Tôi thấy có vẻ như mình có phần thiên vị Hương…

Tuần rồi, tôi lại về thăm bác. Tiếng là về thăm bác nhưng suốt 3 ngày, tôi chỉ quẩn quanh bên trang trại của Hương để phụ hái chôm chôm, đốn dừa. Tôi nhìn cách Hương làm việc mà thấy nể phục bội phần.

Nhưng tôi cũng rất lo vì trong số mấy tay chủ vựa xuống ăn hàng, tôi thấy có một gã cứ xoắn xuýt bên Hương. Hắn còn nhìn tôi với vẻ khó chịu.

Tôi rất muốn hỏi Hương xem em đã có người yêu chưa nhưng mỗi lần mở miệng lại thấy có cái gì chặn ngang, không nói được.

Mà tôi có quyền gì hỏi Hương chuyện ấy bởi hiện tại, tôi vẫn lấn cấn với cô bạn làm chung công ty. Thật sự tôi không biết mình nên chọn ai giữa hai người con gái ấy. Mọi người đừng cho rằng tôi tính toán thiệt hơn bởi tìm một người để sống chung với mình trọn đời đâu phải dễ…

Em vẫn còn tha thứ cho anh

Những ngày tháng qua, em cũng đã suy nghĩ quá nhiều. Em biết, trước giờ em luôn cho rằng, một người đàn ông phản bội là kẻ không thể nào chấp nhận được. Em đã tự nhủ với lòng mình, sẽ không bao giờ tha thứ cho một người đàn ông phản bội em. Nếu lấy chồng mà chồng phản bội, en nhất định sẽ chia tay.

Đó là những lời em nói khi em còn trẻ, còn chưa lấy chồng. Còn bây giờ, khi đã có chồng, có con, em mới cảm thấy em không thể nào làm được như vậy.

Nói Gì Khi Người Yêu Giận Cách Đối Phó Và Giải Quyết Hiệu Quả
Nói Gì Khi Người Yêu Giận Cách Đối Phó Và Giải Quyết Hiệu Quả

Ngày em yêu anh, anh đã nói em là người  phụ nữ  tuyệt vời. Anh hứa cả đời này sẽ yêu thương em, hết lòng với em và không bao giờ phản bội. Anh bảo, em là người phụ nữ tuyệt vời nhất mà anh từng gặp, anh tin chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc.

Khi đó, em đã quá hạnh phúc và tự hào về anh, em cảm thấy không còn gì hơn khi có anh trong cuộc đời này. Anh là tất cả của em, anh sẽ là chỗ dựa va đời này em nương vào.

Chúng mình cưới nhau sau đó gần 1 năm. Chúng ta đã có một đứa con trai tuyệt vời. Anh là người đàn ông tốt, là người chồng lý tưởng em dựa vào. Từ khi em có bầu, lúc nào anh cũng quan tâm em. Anh làm mọi việc giúp em, không bắt em làm bất cứ thứ gì cả. Anh chăm sóc em tận tình, yêu em vô cùng. Người chồng như vậy còn gì bằng nữa phải không anh?

Nói Gì Khi Người Yêu Giận Cách Đối Phó Và Giải Quyết Hiệu Quả
Nói Gì Khi Người Yêu Giận Cách Đối Phó Và Giải Quyết Hiệu Quả

Con trai càng lớn càng ngoan, anh thật sự là một ông bố ân cần. Con là niềm hạnh phúc của chúng ta, cả hai đều dành cho con những điều ngọt ngào nhất. Anh biết không, em chỉ cần có thể, chỉ cần gia dình mình hạnh phúc, chỉ cần anh yêu em là quá đủ rồi. Em đâu ước gì hơn. Tiền bạc, mọi thứ sẽ bắt dầu dần dần, chúng ta sẽ từ từ vun đắp gia đình này. Cuộc sống với em thế là quá đầy đủ rồi, em chẳng ham muốn giàu sang.

Hơn 3 năm làm vợ chồng, anh đi làm kiếm tiền, em cũng vậy. Chúng mình thuê một căn phòng nhỏ sống cùng con, vui vẻ vô cùng. Mọi thứ quá tốt với em. Em lúc nào cũng tin tưởng anh tuyệt đối, không nghi ngờ bất cứ thứ gì. Chúng ta quá yêu nhau như vậy làm sao em có thể nghi ngờ anh.

Ngay cả khi anh đi tối ngày, em cũng nghĩ đó là công việc. Ngay cả khi anh chẳng thèm bận tâm tới mẹ con em, anh không điện thoại sau cả tuần đi công tác, em cũng vẫn cho rằng, anh bận công việc. Em quá đau lòng và cảm thấy hụt hẫng khi anh thờ ơ với mẹ con em.

Em vẫn còn tha thứ cho anh
Em vẫn còn tha thứ cho anh

Em bắt đầu đau khổ, nghi ngờ về tất cả những gì đang diễn ra. Em sợ anh phản bội em, em lo lắng chồng ngoại tình. Em đã tìm hiểu mọi chuyện, em biết, anh có bồ. Anh đã chán em, chán con, anh thỏa mãn với thú vui bên ngoài, anh có người con gái khác. Khi phát hiện ra sự thật này, em đau lòng vô cùng. Em cố nín nhín, cố coi như không có chuyện gì xảy ra.

Em cố gắng làm mọi cách để kéo anh quay về. Lòng em đau khổ lắm. Em trở lại là cô gái ngày trước, chiều chồng hết mực. Em lo cho anh từng bữa ăn, mỗi lần nấu ăn đều phải gọi xem anh thích ăn gì. Em chuẩn bị hoa trong phòng, tạo không gian lãng mạn, em chuẩn bị tất cả những gì có thể để cuộc sống vợ chồng mình tươi mới hơn.

Những ngày lễ, anh không nhớ nhưng em đều nhớ mua quà cho anh. Thi thoảng em vòi vĩnh anh mua quà này nọ. Tưởng là tất cả những việc đó có thể làm em quên đi nỗi đau mất anh và anh sẽ quay về bên em, nhưng không, anh vẫn làm ngơ, anh còn khó chịu với em, khó chịu với những việc anh làm.

Nói Gì Khi Người Yêu Giận Cách Đối Phó Và Giải Quyết Hiệu Quả
Nói Gì Khi Người Yêu Giận Cách Đối Phó Và Giải Quyết Hiệu Quả

Đúng rồi, vì bây giờ có cô bồ của anh, người con gái mang đến cho anh những điều mới mẻ, anh sẽ trân trọng và yêu thương, còn gì hơn thế…

Những người chồng khi đã có vợ con, họ thường hay đến một lúc nào đó chán nản vợ mình, rồi chạy theo tình mới. Nhưng liệu những mối tình mới ấy có bền được không, anh có thể bên người con gái đó lâu không, khi mà con anh đang ở đây, vợ anh đang ở đây?

Em nhận ra, anh là người đàn ông như thế, anh đã vì quá ham muốn thể xác của những người con gái khác mà phản bội em. Em xót xa cho thân phận mình và nhớ lại những ngày trước kia với bao lời hứa, giờ anh đã quên…

Lòng em đau đớn tột cùng…. Anh bỏ em theo tình mới…

Em vẫn còn tha thứ cho anh
Em vẫn còn tha thứ cho anh

2 năm rồi, em vẫn đợi anh về, vẫn thương nhớ anh, con vẫn nhắc anh liên tục. Em luôn phải nói với con rằng, bố đi công tác xa, hàng xóm láng giềng cũng không biết chuyện của chúng ta. Em chịu đựng tất cả nỗi đau, nuôi con một mình.

Đến hôm nay, anh đột ngột gọi điện, anh nói anh đã thấy ân hận ngay từ ngày bước chân ra đi nhưng sĩ diện đàn ông không cho phép anh quay lại. Bây giờ anh đau lòng quá, anh nhớ con quá, anh thật sự sống rất cô đơn. Từ ngày bỏ cô bồ kia, anh cảm thấy không còn gì ý nghĩa, anh đã muốn về bên em và con nhưng không dám mở lời…

Em nhìn anh mà xót xa trong lòng. Em thương anh nhiều lắm, vẫn còn yêu anh vô cùng. Con nhìn anh mà quyến luyến. Vậy thì hãy quay về đi anh, con người ai cũng có sai lầm, nếu anh biết sửa sai, hối lỗi, em tin là mọi việc sẽ tốt đẹp, anh sẽ làm được một người chồng, người cha tốt khi đã phạm phải lỗi lầm ấy.

Nhưng anh nên nhớ, chỉ có cơ hội duy nhất thôi anh nhé, không có lần hai. Hãy trở về và làm người chồng tốt của em, người cha tốt của con như ngày nào…

Mẹo trang điểm của các chuyên gia

Thời trang và làm đẹp đang là xu hướng thiết yếu trong cuộc sống hiện đại, thời trang luôn đi đôi với trang điểm, mọi người luôn có suy nghĩ nếu trang điểm phải đến chuyên gia, nhưng sao lại không tự làm, có những mẹo mà chuyên gia hay sử dụng chúng ta nên biết để làm tốt hơn.

1. Đôi mắt biết nói

Vẽ một đôi mắt mèo không khó như bạn tưởng, đặc biệt khi bạn đã nắm rõ thủ thuật của các chuyên gia trang điểm: Sau khi vẽ một đường cơ bản lên đôi mắt, hãy chú ý công cụ vẽ mắt của bạn có góc theo hướng cánh cung, đảm bảo các bên của nó đang đối mặt với chân tóc của bạn.

Bạn có thể sử dụng một chiếc bút chì, bột hoặc một dạng gel để kẻ đuôi mắt thêm phần sexy, nhưng để có được một cái nhìn “hút hồn” nhất, hãy sử dụng cả 3 loại trên.

Bắt đầu với bút chì để phác họa, sau đó kẻ đè lên bằng một lớp gel lót thêm phần sắc nét và cuối cùng phủ một lớp bột bóng lên đôi mắt biết nói của bạn.

2. Tạo lớp lót mờ ở môi

Nếu bạn nghĩ bạn cần có một nhà trang điểm chuyên nghiệp theo yêu cầu để sở hữu một đôi môi hoàn hảo thì điều đó chưa hoàn toàn cần thiết.

Nhiều phụ nữ mắc kẹt với việc sử dụng lớp lót môi và son môi, họ không biết cách dung hòa 2 loại sản phẩm tuyệt diệu này với nhau, tuy nhiên từ bây giờ, các cô gái hãy tập sử dụng kết hợp 2 loại sản phẩm này như một thói quen, chúng sẽ tạo hiệu quả bất ngờ cho đôi môi của bạn.

Hãy tập trung vào phần môi trên của bạn (nơi dễ bắt ánh sáng nhất), đặt một lớp lót môi làm mờ vào bất kì chỗ da chưa hoàn hảo và tất cả những gì còn lại là nụ cười xinh đẹp của bạn.

Thêm vào đó, nó sẽ giúp bạn đánh lừa người đối diện suy nghĩ rằng bạn sở hữu một đôi môi rất đầy đặn có thể cạnh tranh với Angelina Jolie.     

3. Che các đốm khuyết điểm bằng dấu XO

Bên cạnh những lời nhắc nhở dễ thương để chăm sóc làn da của bạn, chúng ta vẫn cần có một vài bí kíp để che giấu những tì vết trên khuôn mặt. Với một làn da không hoàn toàn trơn tru, việc chấm nhẹ một loại kem che khuyết điểm lên các vị trí để che đậy không thể được coi là một giải pháp tốt nhất.

Cách đơn giản để xóa dấu vết của bất kì loại viêm mụn trứng cá, nốt ruồi hoặc những vết sẹo trên khuôn mặt đó là vẽ một dấu X hoặc O.

Vẽ O khi bạn cần ẩn đi bất kì những vết mụn đang bị tấy đỏ trong khi X với một lượng kem che khuyết điểm vừa đủ có thể che giấu các tì vết hoàn hảo trên khuôn mặt của bạn. Đừng quên phủ thêm một lớp phấn sáng màu để che giấu ở bước trang điểm cuối cùng nhé.

4. Chữ E đơn giản

Đây có thể là một thủ thuật rất mới nhưng nó hoàn toàn dễ dàng để bạn áp dụng. Đầu tiên, đặt bút ở bên ngoài giữa lông mày của bạn, vòng một đường cánh cung theo hình chữ E xuống bên cánh mũi và vòng qua gò má ở điểm cao nhất ở xương gò má.

Không chỉ dễ nhớ, việc áp dụng thủ thuật này còn chính là cách tạo khối cho khuôn mặt, giúp bạn có điểm nhấn tập trung vào phần cao nhất trên gương mặt.

Vì vậy, nếu bạn không có cấu trúc xương hoàn hảo giống như một siêu mẫu trên sàn catwalk, thì đây chính là cách bạn nên áp dụng thường xuyên cho mỗi lần “tút tát” nhan sắc của mình.

Nghị lực trong cuộc sống

Anh sẽ nhận em làm vợ, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với em. Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan,lúc ốm đau hay khi khỏe mạnh, lúc hoạn nạn hay lúc bình an, anh hứa sẽ yêu thương và tôn trọng em mỗi ngày suốt đời anh.

Đám cưới đã diễn ra một cách tốt đẹp. Cô đồng ý lấy anh, một nhân viên IT khô khan và ít lãng mạn. Còn cô là một giáo viên dạy vũ đạo, duyên dáng và xinh đẹp, các chàng trai theo đuổi cô không ít, và cũng không ai lọt được vào mắt xanh của cô.

Nhưng khi anh đến, anh yêu cô bằng tình yêu chân thành, và hoàn toàn lấy lòng gia đình cô, bạn bè cô cũng ủng hộ anh. Anh làm việc lương không cao, cũng không đẹp trai, thậm chí anh không phải là mẫu người cô thích, thế mà cô lại lấy anh. Đôi lúc cô cũng không hiểu vì sao cô lại đồng ý lấy anh.

10 Điều Cần Ghi Nhớ Khi 1 Mình Tự Lực Gánh Sinh Cuộc Sống
10 Điều Cần Ghi Nhớ Khi 1 Mình Tự Lực Gánh Sinh Cuộc Sống

Sau đám cưới, anh và cô ra ở riêng, cuộc sống của họ dù ít tiếng cười nhưng chưa bao giờ có chuyện cãi cọ, buồn phiền, và cô thấy anh cũng không đến nỗi khô khan như cô nghĩ, những ngày lễ như valentine, 8/3…. Cô đều có hoa và quà của anh.

Có thể nói, anh là một người chồng rất tốt. Hàng ngày anh chở cô đến chổ dạy rồi mới đến công ty làm việc, cuối tuần anh chở cô về bên ngoại, hoặc gặp gỡ bạn bè. Và anh luôn cố gắng để làm cô hạnh phúc.

Nhưng rồi cuộc sống đã không cho họ hạnh phúc được lâu, họ phải đối mặt với một cuộc sống mới, một cuộc sống thật khó để chấp nhận…

Một hôm đang làm việc anh nhận được điện thoại của cô, nhưng không phải là cô mà là một giọng nói khác

  • -Xin lỗi, anh có phải là chồng của chị Diễm không ạ?
  • -Ai đang dùng điện thoại của vợ tôi vậy?
  • -Em cùng làm với Diễm, anh…anh vào bệnh viện ngay đi, Diễm mới bị tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện Chợ Rẫy
  • -Sao…Sao vậy, có chuyện gì với Diễm vậy-giọng anh như lạc đi, nghẹn ngào, anh không tin vào chuyện đang xảy ra
  • -Anh vào bệnh viện nhanh đi

Nói rồi người đó cúp máy mà không giải thích gì thêm. Anh lo lắng, hoảng hốt chạy vào bệnh viện, một lúc sau ba mẹ anh và ba mẹ cô ấy cũng đến, mọi người đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sáng nay anh và cô đang vui vẻ ăn sáng với nhau, thế mà….

Sáu tiếng phẩu thuật là sáu tiếng anh đứng ngồi không yên,lòng như lữa đốt. Vị bác sĩ già bước ra khỏi phòng phẫu thuật, anh hỏi:

-Vợ tôi sao rồi bác sĩ?.

-Tạm thời cô ấy đã qua cơn nguy kịch, còn phải ở lại bệnh viện để kiểm tra thêm- ông thở dài- nhưng có lẽ cô ấy khó mà đi lại được.

Thông báo của bác sĩ làm anh chết lặng, cô là một giáo viên vũ đạo, nếu không đi lại được thì chắc cô chết mất, anh đến bên cô, mà không biết nên nói gì. Lúc đó anh ước , giá như anh chịu đựng được những gì cô đang gánh chịu. Nhưng đó là điều không thể xảy ra.

Sau ba tuần ở bệnh viện, cô về nhà trên chiếc xe lăn, khuôn mặt cô phờ phạc, cả ngôi nhà như u ám hẳn đi. Từ khi cô biết cô không thể đi lại, mọi thứ xung quanh cô dường như đã chết, cô không thể nhảy múa được nữa,nghĩa là không thể làm những gì cô yêu thích với cô như thế chẳng khác nào chết nữa cuộc đời..

Và cũng từ đó, anh cố gắng để thấy cô cười, bây giờ, mọi việc trong nhà đều do anh một tay sắp xếp, từ giặt dũ đến nấu ăn. Cô thì vẫn thế, lúc nào cũng u buồn.

Mỗi buổi sáng, anh cố gắng dậy sớm, nấu điểm tâm cho cô, anh luôn gọi cô dậy sau khi mọi thứ đã chuẩn bị xong

  • -Vợ ơi!, dậy ăn sáng đi, anh chuẩn bị xong hết rồi- anh vừa nói vừa lay cô dậy
  • -Anh để em yên. Em không thích ăn gì hết, để em yên- cô gắt lên.

Anh để chiếc xe lăn bên cạnh giường và chuẩn bị đi làm, chính anh cũng không biết nên làm gì để cô thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại.

Bây giờ gánh nặng gia đình đặt cả lên vai anh, tai nạn của cô cũng đã tiêu tốn hết số tiền mà hai vợ chồng dành dụm được, giờ anh phải làm việc thật cật lực, để có tiền lo cho cô, nhưng anh chưa bao giờ bỏ cuộc hay gục ngã, ngoài việc ở công ty anh còn nhận thêm các công việc khác như: thiết kế web, lập trình phần mềm, bất cứ việc gì có thể làm ra tiền anh đều làm, đêm nào anh cũng thức đến nữa đêm. Và anh vẫn luôn yêu cô như ngày nào, và cô, nhờ anh cũng dần lấy lại niềm tin trong cuộc sống.

Anh cố gắng tiết kiệm để mua thêm cho cô một cái laptop để cô tiện nói chuyện với bạn bè, để cô khỏi lạc lõng những lúc vắng anh. Mỗi chiều đi làm về, anh đều đưa cô dạo quanh khu phố, để cô tìm được chút niềm vui.

Anh nấu những món ăn cô thích, ở đâu có bác sĩ giỏi anh đều sắp xếp thời gian đưa cô đi chữa bệnh. Anh chưa bao giờ từ bỏ, luôn động viên cô phải cố gắng, nổ lực.

Sự chăm sóc của anh làm cô thấy ấm lòng, cô không còn tự ty vì đôi chân tàn tật nữa, cô bắt đầu học cách chấp nhận nó. Nhưng đôi khi, vì sự chăm sóc của anh cô lại thấy tui thân, cô thấy mình nợ anh nhiều quá

Một hôm, đang đang giặt quần áo thì nghe tiếng xoong chảo leng keng trong nhà bếp, anh chạy vào thì thấy cô đang cố gắng để nấu món gì đó

  • – Em đang làm gì vậy?
  • – Hì, em định nấu bữa tối- cô nhoẽn miệng cười.
  • – Thôi, em nghỉ ngơi đi, mấy chuyện nàyđể anh lo
  • – Nhưng mà em muốn nấu- cô phụng phịu
  • – Cái bếp cao vậy sao em nấu được, cứ để đó cho anh, em không thấy là anh phải lo đủ chuyện rồi sao, đừng làm anh lo lắng thêm nữa…

Cô lặng lẽ đẩy xe vào phòng, mắt nhòe đi. Cô thấy mình thật vô dụng, những việc tầm thường của con gái mà cũng không giúp được anh. Mấy ngày sau cô vẫn buồn vì chuyện đó.

Anh càng chăm sóc cô, cô càng thấy mình vô dụng, đôi lúc ý định tự sát chợt lóe lên trong đầu cô, nhưng cô đã không làm thế, vì cô rất yêu anh.

Mỗi đêm, anh ôm cô và thì thầm: “ngủ ngon em nhé, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi”. Nhưng cô chưa kịp say giấc thì anh lại trở dậy, lại lọc cọc lạch cạch với máy tính khô khan, tự nhiên lòng cô quạnh thắt, rồi những suy nghĩ mông lung cứ chập chờn trong đầu cô: “Nếu không vì mình, anh đâu phải khổ cực như vậy, tất cả là tại mình, giờ mình nên làm gì đây.

  • Một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô: LY HÔN.
Mẹ chồng đã quay video hết lại những lúc chúng tôi chăn gối
Mẹ chồng đã quay video hết lại những lúc chúng tôi chăn gối

Chiều hôm sau, khi anh vừa đi làm về, trên bàn đã có săn một tờ giấy, anh cầm lên đọc, nét mặt sa sầm lại, đó là đơn ly hôn, cô đã viết và đã ký.

  • – Cái này là sao đây- anh chìa tờ giấy ra trước mặt cô
  • – Em không muốn làm khổ anh nữa, anh ký đi

Anh suy nghĩ một lúc rồi hỏi lại cô: “Em thực sự muốn anh ký thật chứ?”. Cô nhìn anh gật đầu. Anh im lặng, đi chuẩn bị bữa tối, ăn xong thì anh đi đâu mất. Tối đó, cô ở một mình, rất lâu rồi cô mới ở một mình trong đêm tối, tự nhiên cô thấy lạc lõng, nỗi cô đơn như đang gặm nhấm dần trái tim cô.

Đã nữa đêm, anh vẫn chưa về, “anh đi đâu?”. Cô bắt đầu lo lắng và không biết nên làm gì ngoài việc khóc, cô thấy nhớ anh vô cùng, rồi cô ngủ thiếp đi.

Khi thức giấc đã là 9h sáng, anh vẫn chưa về, cô trở mình, phải khó khăn lắm cô mới lên được chiếc xe lăn, cô đẩy xe đi một vòng quanh nhà, sao mà cảm giác u ám quá, cô muốn ăn cái gì đó, nhưng chẳng ai giúp được cô lúc này. Đành vậy, cô quay về phòng, chẳng biết làm gì, đầu óc trống rỗng.

Khoảng 11h thì anh về, tay cầm ít rau củ, để nấu bữa trưa. Sau một lúc thì xong, anh đẩy cô ra bàn ăn. Cô chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ ăn,cũng không dám nhìn anh.

Đang ăn thì anh nhìn quanh và nói:

– Anh mới vắng nhà có một đêm, sao mà bừa bộn quá vậy,chén bát chẳng ai rữa, quần áo cũng chẳng ai giặt, nhà cửa cũng chẳng ai lau-nói rồi anh thở dài

Tự nhiên cô thấy miếng cơm trong miệng chát đắng, cô biết anh đang trách móc cô, nhưng biết làm gì hơn.

Rồi anh nói tiếp:

  • – Còn em nữa, chân em như vậy, bộ muốn anh ký vào tờ giấy đó thật hả?
  • – Dạ…em trả tự do cho anh, em không muốn anh phải khổ vì em nhiều nữa
  • – Thế anh ký rồi em sẽ ra sao, em suy nghĩ kỹ chưa?
  • – Rồi anh à
  • – Không hối hận chứ?- anh ngừng đũa và hỏi
  • – Thì em đã ký rồi, giờ chỉ còn anh quyết định thôi

Anh rời bàn ăn, một lúc sau anh quay trở lại, trên tay anh cầm một con lật đật bằng gỗ, ngày xưa anh tặng cô, anh để con lật đật xuống bàn rồi đẩy nó ngã xuống, nó lại đứng bật dậy như chưa từng ngã, anh nói:

– Cuộc sống có đôi lúc làm chúng ta gục ngã, nhưng chúng ta phải biết cách đứng dậy em à, em tàn tật thì sao chứ, không đi được thì sao chứ, hãy để anh làm đôi chân cho em nhé, đừng có tự ti nữa.

Mắt cô bắt đầu nhòe đi vì những lời anh nói

Khóc gì gia đình
Khóc gì gia đình

– Nhưng em….

– Không có nhưng nhị gì hết, em có nhớ những gì anh đã nói trong hôn lễ không, anh hứa sẽ yêu thương và tôn trọng em suốt đời anh, dù có chuyện gì xảy ra- anh nắm lấy tay cô- hãy để anh thực hiện điều đó em nhé,Anh Yêu Em!!!.

Cô òa khóc như một đứa trẻ, những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má cô

– Em xin lỗi, em không bao giờ để anh phải buồn nữa đâu,e cũng yêu anh.

Anh đưa tay gạt đi những giọt nước mắt trên má cô:” Đừng khóc nữa, nước mắt hòa với cơm mặn lắm đó, em biết không hả?..

Người vợ vị tha, bao dung

Chị nói địa chỉ và rồi trong đêm ấy anh lao đến tìm chị, tìm người vợ mà bấy lâu nay anh bỏ quên… Cú điện thoại đến bất ngờ giữa lúc chị đang ngồi chờ chồng bên mâm cơm. Chị đã lưỡng lự không muốn đi bởi vì chị nghĩ làm thế chẳng khác nào bản thân mình thiếu lòng tin với chồng.

Người vợ vị tha bao dung

Nhưng rồi chị lại thấy mình cần phải đi một lần cho rõ ràng, dù thế nào, sau lần này chị cũng không bao giờ phải hoài nghi thêm nữa. Vậy là chị vẫn đi nguyên đôi dép lê lao ra khỏi nhà… Chị đi tìm chồng. Người chồng mà theo bạn bè chị nói là “gái gú đầy bên ngoài”.

Người vợ vị tha, bao dung

Chị đến địa chỉ như đã được thông báo, chị không mất nhiều thời gian để nhận ra xe của anh ở ngoài khách sạn đó. Chị run run, chị muốn cố gắng xóa đi cái suy nghĩ anh không phải là kẻ phản bội, có thể anh vào đó có việc gì và anh sẽ không giấu chị. Chị gọi cho anh, đầu dây bên kia bắt máy bằng giọng đầy khó chịu…

– “Có chuyện gì thế?”
– “Anh đang ở đâu đấy, bao giờ anh về ăn cơm?”
– “Đang ở công ty chứ ở đâu. Mà em ăn trước đi, anh ăn rồi. Thế nhé”.

Người vợ vị tha bao dung
Vậy là đã rõ tất cả. Anh đi ngoại tình, anh đi ngủ với gái và anh nói dối chị. Vậy mà bấy lâu nay chị tôn thờ anh như tôn thờ một vị thánh sống. Chị không vào khách sạn. Chị quay về. Tối hôm đó chị không ăn cơm, chị để mâm cơm nguội ngắt rồi vào phòng nằm ngủ.

Sáng hôm sau chị dậy sớm ra khỏi nhà khi mà anh đang ngủ. Chị đi dạo phố, rồi chị ghé vào một hàng hoa, mua ít hoa hồng vàng về cắm. Khi chị đang đi đường, anh gọi qua điện thoại:

Cải nhau là tâm điểm tan vở hạnh phúc nhanh nhất

– “Sao sáng nay em không nấu đồ ăn sáng, cũng không gọi anh dậy. Em có biết là anh đi làm muộn rồi không?”
– “Em không nắm được lịch trình của anh. Sáng nay em phải đi mua hoa và làm tóc nữa. Em bận, anh tự ăn bên ngoài đi nhé”.

Rồi chị cúp máy. Lần đầu tiên sau gần 10 năm làm vợ anh, chị là người tắt điện thoại trước. Chị có thể cảm nhận được sự chưng hửng và hụt hẫng của anh đầu dây bên kia bởi vì đó là cảm giác mà chị vẫn thường trải qua khi anh đột ngột cắt điện thoại.

Vợ chồng có còn hạnh phúc khi sống cùng nhà bên chồng

Chị đi sắm cho mình những chiếc váy, chị cắt tóc ngắn và nhuộm màu nâu đỏ. Chị đi làm móng, trông chị thật sành điệu. Mọi người bị sốc khi nhìn thấy ngoại hình của chị. Ngay cả anh cũng ngạc nhiên khi thấy vợ đột nhiên thay đổi. Nhưng anh cũng chẳng đoái hoài, anh không khen ngợi cũng chẳng chê bai. Vì anh có một mối quan tâm khác, mối quan tâm trẻ hơn bên ngoài.
9h tối anh không thấy vợ điện thoại.

Ở trong vòng tay người tình anh bắt đầu thấy nóng ruột. Thường vào giờ này chị sẽ gọi cho anh bằng cái giọng rụt rè: “Anh ơi, sắp xong việc chưa? Bao giờ anh về, em vẫn đang đợi cơm anh”. Nhưng cả tháng trời nay, chị không bao giờ điện thoại cho anh. Thi thoảng, anh bật điện thoại lên và thấy hụt hẫng khi không có một dòng tin nhắn hay một cuộc gọi nhỡ của chị.

Anh gọi cho vợ, nhưng chị không bắt máy. Anh quyết định về nhà sớm hơn dù cô nhân tình tìm cách giữ lại. Về nhà, anh không thấy có mâm cơm trên bàn như bao lần. Căn nhà tối thui không có bóng người. Anh gọi điện cho chị, lần này chị nghe máy:
– “Đang ở đâu vậy?”
– “Em đang đi ăn tối với một người bạn. Có việc gì vậy?”
– “Mấy giờ rồi có biết không? Mà cơm nước sao không có?”
– “Hôm nay, anh lại ăn ở nhà à? Vậy anh nấu tạm đồ trong bếp nhé. Em bận rồi”

Chị lại cúp máy. Anh không thể biết chị ở đâu.

Cuộc sống hôn nhân không vui vẻ như những gì chúng ta tưởng

Chị đẹp lên từng ngày. Chị không còn giống là người vợ ngày ngày ở trong bếp nấu nướng và chờ anh. Chị thay đổi, chị lột xác nhưng chị quá xa xôi so với anh. Anh bắt đầu thấy nhớ… thấy thèm một sự hiền hòa và cam chịu của chị. Nhưng giờ chị dửng dưng với mọi điều. Anh say khướt về nhà chị không hề lo lắng. Anh đi tới tận khuya chị không hề điện thoại. Anh không về, điện thoại báo chị cũng nhẹ nhàng đồng ý… Sự tự do mà chị mang lại cho anh khiến anh sung sướng lúc ban đầu nhưng lại mang lại cảm giác khó chịu và tức tối về sau…

Chị đã từng là một người con gái đẹp nhưng vì yêu anh, vì muốn là hậu phương vững chắc cho anh nên sau khi cưới chị tình nguyện ở nhà chăm sóc chồng con. Chị nghĩ sự hi sinh của mình là cần thiết và chồng sẽ trân trọng. Chị đánh đổi sự nghiệp và nhưng cơ hội của mình để nhận được một lời chê bai: “Em nhạt và nhàm chán quá” của anh.

Sống gió cuộc đời đời sống gia đình ngày một tệ hơn

Anh ngủ dậy không thấy chị nằm bên. Anh hốt hoảng vì điều đó. Đã gần 1 tháng nữa qua đi, chị vẫn tự do và thoải mái cho anh như vậy. Nhưng anh thì đã không còn thiết đến chỗ người tình. Anh nôn nóng muốn biết xem chị đi đâu, làm gì, vì sao chị thay đổi… Những thứ đó còn khiến anh quan tâm hơn nhiều so với sự hờn dỗi của cô người tình.

Trên bàn chị để lại một mẩu giấy nhỏ: “Em đi du lịch một mình 3 ngày cho khuây khỏa. Anh tự lo cho cuộc sống của mình nhé. Con em gửi về bên ngoại”. Anh thấy tim mình đau khi chị bỏ lại anh thoải mái như vậy. Chị muốn trải nghiệm cảm giác không có anh, điều đó làm anh thấy buồn. Hình như chị đang chuẩn bị tâm lí cho việc không cần anh trong cuộc đời.

Luôn phải chịu đựng nhiều hơn những gì mình tưởng tượng

Thói quen chịu đựng của người phụ nữ thật lớn lao

Anh muốn đợi vợ về để thú nhận với vợ rằng anh đã ngoại tình và xin chị tha thứ. Anh muốn chị đẹp như bây giờ nhưng xin chị hãy gần anh như xưa, đừng xa cách nữa. Anh nóng ruột điện thoại cho vợ nhưng chị tắt máy. Tới tận đêm, khi anh gọi điện chị mới nghe:
– “Em đang ở đâu”
Chị nói địa chỉ và rồi trong đêm ấy anh lao đến tìm chị, tìm người vợ mà bấy lâu nay anh bỏ quên. Còn chị, chị yên tâm chờ đợi vì chị tin chắc là anh sẽ đến…

Cảm ơn đã xem bài viết!

Hãy khóc đi cho tan bớt nỗi đau!

Người ta nói, đừng yêu xa. Người ta nói, đừng yêu kẻ gia trưởng. Người ta nói, đừng yêu kẻ hai lòng. Biết đấy, hiểu đấy, nhưng vẫn không tránh được, không dứt ra được, lạc lối trong mớ bùng nhùng tự mình giăng lấy… Bức bối, khó chịu, nhưng chỉ nghe tiếng nghèn nghẹn trong giọng nói, tuyệt nhiên, không thể rơi nước mắt…

Này cô gái! Ai bảo cô yêu anh chàng xa tít tắp đó làm chi? Xa mặt có thể cách lòng. Nhưng quan trọng hơn là liệu niềm tin ở nhau có đủ? Sự nhớ nhung hờn giận biết tỏ cùng ai? Hay mỗi ngày, những giận hờn vu vơ làm nhòa nỗi nhớ, che lấp nhịp đập con tim?

10 Điều Cần Ghi Nhớ Khi 1 Mình Tự Lực Gánh Sinh Cuộc Sống
10 Điều Cần Ghi Nhớ Khi 1 Mình Tự Lực Gánh Sinh Cuộc Sống

Hay đêm về, lại thao thức không ngủ nổi, tủi thân tủi phận, lại ao ước giá như? Hay đông đến, lại co ro trong lớp áo dày, lại chạnh lòng nhung nhớ, thèm hơi ấm tình yêu? Rồi lại tự nhủ lòng cố gắng, tự nhìn mình trong gương cố ép nét cười, che đi vết quầng thâm đuôi mắt…

Khóc đi cô gái, tỏ ra mạnh mẽ để làm gì! Khóc để vơi nỗi nhớ, khóc để cảm nhận có còn yêu, khóc để có thêm sức mạnh yêu xa

Khóc gì sao cho bớt nỗi lòng
Khóc gì sao cho bớt nỗi lòng

Này cô gái! Yêu một người gia trưởng, sẽ cần chịu đựng và dịu dàng lắm đấy! Khi một cô gái vụng về phải học cách vào bếp, học cách quyến rũ đàn ông qua cái dạ dày?

Khi một cô nàng ưa bay nhảy phải gò mình trong những mối quan hệ đã được chỉ định, đã được báo cáo và những buổi rong ruổi đã được lên lịch cả tuần? Khi một cô nhóc trẻ con ưa nhõng nhẽo phải tập làm người lớn? Khi những sở thích, thói quen vốn dĩ thường ngày trở nên xa xỉ!

Con đường lập nghiệp chỉ mới bắt đầu tôi biết bạn mệt mỏi nhưng đừng bỏ cuộc
Con đường lập nghiệp chỉ mới bắt đầu tôi biết bạn mệt mỏi nhưng đừng bỏ cuộc

Khi đó, cô gái à, hẳn sẽ muốn khóc lắm! Ừ thì cứ khóc đi, khóc để trưởng thành hơn, để suy nghĩ chín chắn hơn, để biết được tình yêu  đó có đáng để đánh đổi? Đừng cam chịu, nước mắt chảy xuôi là thứ thuốc độc vô hình. Khóc đi, rồi khi khô nước mắt, biết đưa ra hiệp ước tình yêu – từ hai phía!

Này cô gái! Yêu kẻ hai lòng, cần có trái tim sắt đá, đủ để thứ tha, bao dung. Sẽ có những lúc, bất chợt nghĩ về lỗi lầm nọ, đủ để đớn đau! Sẽ có những khoảng lặng vô hình, muốn thu mình lại, với kẻ yêu thương.

Hoa chia buồn thể hiện sự thành kính, nuối tiếc
Hoa chia buồn thể hiện sự thành kính, nuối tiếc

Sẽ có những so sánh, cao thấp nặng nhẹ. Sẽ có những hờn giận bất thường, như tảng băng chìm, không lường trước! Sẽ có nhiều hơn nhỏ nhen, tính toán và có ít đi tin tưởng. Sẽ như tự lấy dao cứa tim mình, rồi lại tự mình băng bó vết thương, khắc khoải mong chờ lành lại.

Vì đau, nên cần trái tim cứng. Nhưng không vì thế mà cố ngăn nước mắt trực lăn. Khóc rồi có thể từ bỏ hoặc thứ tha. Không khóc nổi, vì đau quá nên không thể khóc, vì yêu quá nên không thể buông, dằn vặt giữa yêu và hận?

Những thói quen không có cho con gái
Những thói quen không có cho con gái

Này cô gái! Đã lựa chọn con đường khó khăn nhất rồi! Nên đừng đơn thương độc mã. Khóc trên bờ vai tên chiến hữu, khóc trước mặt cô bạn tri kỷ, khóc nức nở trong lòng mẹ… Hãy khóc đi, cho tan nỗi đau chồng chất… Vứt cái tôi to đùng để khóc, rồi em sẽ thấy dễ chịu hơn, cô gái!

Cảm ơn đã xem bài viết!

Cố gắng quên anh!

Em nhớ, là vì tại em đã để mặc con tim mình chạy theo một ảo vọng nên giờ đây, em đứng lại, nhìn về tương lai mịt mờ phía trước mới thấy mệt nhoài. Hình như em đã mộng mơ nhiều quá. Em mê mải chạy theo anh, trong khi anh thì bước hoài về phía trước mà không một lần ngoái lại nhìn em.

Em đã sai khi cứ để trái tim chạy theo cảm xúc không có thật. Thế nên giờ em mới đau và phải quay đầu về.

Em mệt quá rồi anh ạ. Trên con đường tình dài bất tận, chỉ có mình em chạy miệt mài về phía anh, còn anh thì cứ không ngừng bước tiếp. Làm sao em có thể mỏi mòn chạy theo anh mãi nếu không một lần trong đầu anh có ý định sẽ chờ em…

Em đã từng nghĩ nếu khoảng cách giữa chúng ta là 1000 bước, thì chỉ cần anh bước 1 bước về phía em thôi, em sẽ tự mình đi quãng đường dài còn lại để đến bên anh. Nhưng không, anh chẳng những không bước về phía em mà còn đi xa dần khỏi em.

Em lún quá sâu vào trò chơi tình ái này, em chạy quá dài vào mối tình vô vọng, thế nên giờ ngược đường trở lại sao mà nhọc nhằn quá. Giống như người ta cố gắng hi vọng thật nhiều thì giờ đây lại thấy vọng càng lớn.

Em càng cố nhồi nhét tình yêu vào tim thì giờ tim càng đau. Con đường ngược trở về với những cơn gió phả vào lồng ngực, vào mặt tới tấp, đau nhói, buốt giá nhưng em chẳng có cách nào khác ngoại trừ việc bước đi…

Thật may là anh đã tàn nhẫn không ngoái đầu lại nhìn em, bởi vì như thế em mới có sức mạnh để quên anh. Vượt qua khổ đau để được bên người mình yêu đã khó, buộc phải quên một người mà mình quá yêu thương còn khó hơn gấp bội. Nhưng có gì thay đổi được, bởi vì, anh có thương em đâu.

Trên con đường đi ngược lại với cảm xúc của con tim, em bắt gặp kí ức một thủa nào yêu anh mê đắm. Ở đó, em thấy những dại khờ của em, thấy những nông nổi, vụng dại, thấy sự ngu ngơ và cả một niềm tin son sắt.

Em giống như người đi tìm lại bản thân mình của một thời quá khứ. Cứ mỗi lần nhớ về một kỉ niệm, lại thấy tim nhói đau. Không phải vì tiếc nuối mà vì giận sao bản thân mình khờ đến vậy.

Em mặc kệ phía sau lưng mình những lời mời gọi. Em lao vút vào màn đêm, lao vào quá khứ để tìm lại một thủa chưa từng biết yêu anh.

Dẫu rằng có thể em sẽ không bao giờ tìm thấy em của ngày xưa, bởi vì trái tim đã một lần in dấu anh trong đó. Sẽ không thể nào là em hồn nhiên và vô tư như trước nữa, vì tâm hồn này đã nhuốm những buồn thương…

Ngược đường, ngược nắng, ngược những nỗi sầu đã đi qua, em tự khắc làm tim mình chai lại.Vết thương xưa cũ bị xoáy sâu vào nhưng không còn thổn thức nữa.

Em quen rồi với nước mắt và niềm đau… Hình bóng anh mờ dần trong cung đường em đi tìm cảm xúc ngược lại của yêu thương.

Em tin, rồi sẽ có một ngày em tìm về vạch đích, nơi mà em đã từng đó đó ngóng về anh. Nhưng lần này em không mềm yếu và cất bước chân đuổi theo anh nữa. Em sẽ đứng lặng yên, nhìn anh bước xa mình và mỉm cười. Bởi vì anh không thuộc về em, bởi vì anh có thương em đâu. Khi em quay lại được là mình, khi ấy em gọi anh là người dưng…

Tại sao người phụ nữ luôn là người bị hành hạ

Thời Phong Kiến phụ nữ chỉ là cái mua vui cho đàn ông, làm nô lệ , vợ lẽ…Nhưng nay thời hiện đại quyền bình đẳng đã có những người phụ nữ vẫn bị chồng đánh chồng la..Vậy quyền tự do của con người ở đâu…

Tại sao người phụ nữ luôn là người bị hành hạ

Họ rất đáng thương và họ là những  người chân yếu tay mền… Nhiều những người đàn ông họ không nghĩ khi mình đau yếu minh cần những gì ” sự chăm lo ân cần ” Thì phụ nữ cũng thế thôi họ là phái yếu họ cũng cần sự chăm lo, binh vực.

Tại Sao Người Phụ Nữ Luôn Là Người Bị Hành Hạ
Tại Sao Người Phụ Nữ Luôn Là Người Bị Hành Hạ

Phân biệt giới tính đã là một vấn đề tồn tại từ lâu trong xã hội và phụ nữ thường bị coi là nạn nhân của lạm dụng và ngược đãi. Điều này đã đúng trong suốt lịch sử; ngay cả trong thời kỳ phong kiến, khi phụ nữ bị coi như trò tiêu khiển đơn thuần của đàn ông và bị đối xử như nô lệ hay thê thiếp.

Chua xót với nhiều nổi đau mà chị em phụ nữ cũng như phái nữ gánh chịu

Tại Sao Người Phụ Nữ Luôn Là Người Bị Hành Hạ
Tại Sao Người Phụ Nữ Luôn Là Người Bị Hành Hạ

Tuy nhiên, trong thời hiện đại, nhờ tiến bộ xã hội và các sáng kiến như đấu tranh cho quyền bình đẳng, sự công nhận bình đẳng giới của pháp luật và tăng cường các biện pháp an toàn cho phụ nữ tại nơi làm việc, những vấn đề này đã trở nên nổi bật hơn rất nhiều. Bất chấp sự tiến bộ này, phụ nữ vẫn phải đối mặt với vô số thách thức mỗi ngày trên khắp thế giới khiến họ không thể tận hưởng một số cơ hội tương tự như nam giới.

Người chồng có thể làm cho chị em đau khổ nhiều hơn là hạnh phúc

Tại Sao Người Phụ Nữ Luôn Là Người Bị Hành Hạ
Tại Sao Người Phụ Nữ Luôn Là Người Bị Hành Hạ

Trong nhiều thế kỷ, phụ nữ đã phải chịu các hình thức ngược đãi nhỏ và lớn do giới tính của họ. Trong thời kỳ phong kiến, phụ nữ bị coi là trò giải trí không hơn không kém cho đàn ông, bị mắc kẹt trong những địa vị áp bức như nô lệ và thê thiếp với rất ít quyền tự chủ hoặc quyền ra quyết định. Trong thời hiện đại, cuộc đấu tranh giành quyền bình đẳng đã cho phép phụ nữ được trao quyền nhiều hơn, nhưng họ vẫn phải đối mặt với nhiều sự ngược đãi do bản dạng giới của mình.

Luôn đối mặt với nhiều sự nghi ngờ sự sai trái dành cho chị em

Tại sao người phụ nữ luôn là người bị hành hạ
Tại sao người phụ nữ luôn là người bị hành hạ

Có một sự thiên vị dai dẳng đáng tiếc đối với phụ nữ vẫn tồn tại trong các xã hội trên khắp thế giới, dẫn đến sự phân biệt đối xử trong nhiều khía cạnh của cuộc sống như cơ hội việc làm và giáo dục. Khi xã hội cố gắng hướng tới bình đẳng giới thực sự, điều quan trọng là phải nhận ra lý do tại sao phụ nữ bị ngược đãi một cách không cân xứng so với nam giới và cách chúng ta có thể làm việc để giảm thiểu xu hướng này.

Những người nam giới theo chủ nghĩa phong kiến nên xem lại

Tại sao người phụ nữ luôn là người bị hành hạ
Tại sao người phụ nữ luôn là người bị hành hạ

Bất chấp những tiến bộ đạt được về bình đẳng giới kể từ thời phong kiến, phụ nữ vẫn tiếp tục bị ngược đãi ở nhiều nơi trên thế giới. Phụ nữ thường bị bạo lực, áp bức và phân biệt đối xử hàng ngày. Vấn đề này có thể bắt nguồn từ những tập tục cổ xưa phổ biến trong thời phong kiến, khi phụ nữ chỉ được coi là đối tượng mua vui cho đàn ông, những người coi họ như nô lệ và thê thiếp.

Việc nhà dành cho chị em phụ nữ lo hết là chưa phải

Tại sao người phụ nữ luôn là người bị hành hạ
Tại sao người phụ nữ luôn là người bị hành hạ

Tuy nhiên, điều này không nên xảy ra ngày nay – đặc biệt là trong các xã hội hiện đại nơi luật pháp đã được ban hành nhằm ngăn chặn các hình thức bất bình đẳng như vậy. Đây là lý do tại sao điều quan trọng là phải nhận ra chúng ta đã đi được bao xa so với những thái độ lỗi thời này và chúng ta phải tiếp tục phấn đấu vì bình đẳng giới thực sự như thế nào nếu muốn đạt được tiến bộ thực sự.

Cảm ơn đã xem bài viết!

Bao lâu nữa em sẽ là cô dâu của anh?

Một mùa mưa nữa lại về, chỉ còn lại em và nỗi nhớ, anh còn nhớ hay đã quên ngày anh gặp em, từ hai người xa lạ trở thành thân quen, rồi lại dần xa lạ trong nhau. Anh còn nhớ hay đã quên một con bé tóc ngố mãi đợi chờ anh về. Có thể là mơ, có thể chỉ là hư vô!

  • Em hẹn hò với giọt nắng lang thang
  • Với cơn mưa đêm, với gió mùa lạnh giá
  • Với nỗi cô đơn, hết đông rồi sang hạ
  • Với cuộc đời, mà chẳng thể với anh…” (Mưa tháng chín)

Một bản nhạc không lời đi vô hình cùng em trên con đường ướt mưa, chỉ còn tiếng mưa, tiếng bọt bóng vỡ òa trên đường đầy nước. Ngược thời gian, ngược về quá khứ, em nhớ bàn tay, giọng nói ấm, hơi thở nhè nhẹ của anh mỗi khi hai đứa nắm tay đi dưới mưa như thế.

  • Gió thều thào bên tai, em giật mình, ngỡ như anh vừa quanh quẩn qua đâu đây, nhưng em tìm hoài, tìm mãi, anh đi đâu mất, anh đâu biết trái tim em đã hóa vụn vỡ.

Anh còn nhớ hay đã quên rồi những kỉ niệm ngọt ngào, vẫn con đường mưa ướt, có một bờ vai như thế đã quen lắm rồi, thế mà giờ em chơi vơi, lạc lõng một mình trên phố.

Mỗi lần chúng mình tay trong tay đi vòng quanh bờ hồ, em cứ buông lơi bàn tay ra hứng những giọt mưa ngoài chiếc ô chung đôi của anh, của em.

  • Rồi nhưng lúc đi qua vũng nước sình, anh nhấc bổng em qua, còn anh thì bị bắn tung tóe, em cười hồn nhiên dưới cái vẻ ngây thơ tội nghiệp của anh, anh cũng phì cười như thể anh hiền lành lắm vậy.

Anh biết không, em đã hơn một lần ao ước có anh trong cuộc đời này, ước cái tình yêu xa xôi, cháy bỏng của mình trở thành hiện thực, rằng em xinh xắn trong áo cưới tinh khôi, anh cười hiền thơm trộm vào má ửng hồng của em…

Thế nhưng, anh là người của hư vô, của hoang đường mơ mộng, điều ước đó em chẳng thể lại gần mà cũng chẳng thể rời xa.

  • Đã hơn một lần trong đời này em ước mình là cô dâu, sánh bước bên anh trên con đường ngập hoa và ánh nắng. Nhưng con đường giờ đây chỉ còn mình em, lẻ loi, chòng chành, cô đơn.
  • Còn đường vắng giờ chỉ còn một bóng
  • Vắng tiếng cười trò chuyện thân quen
  • Cây phượng vĩ cuối đường thôi trông ngóng
  • Thôi đợi chờ, chiều hai đứa về chung…

Nhưng em còn phải đợi bao lâu nữa, em tự nhủ lòng mình sẽ kiên nhẫn chờ như đang chờ một lời hứa vô hình, anh vô hình, ánh mắt vô hình, trên con đường vô hình và chỉ mình em tồn tại.

Em biết rằng có những điều mà thời gian bất lực, dẫu cố gắng thật nhiều rồi có cứu vãn được gì đâu, con người sẽ dần thay đổi, mà sao em cứ ngờ nghệch tin vào một lời hứa, rồi những lúc bất lực em tự hứa lòng mình thôi không đợi chờ nữa, nhưng thật lòng, em có làm được thế đâu anh.

  • Em cứ đi mãi và sẽ đi mãi trên những con đường có bóng hình anh, cứ quanh quẩn mãi giữa phố mưa xao xác, cho tới khi bước chân em mệt mỏi, con tim em rệu rạo. Nhưng con tim em đã ngược dòng lí trí, em không thể làm gì ngoài mãi đợi chờ anh.

Một mùa mưa nữa lại về, chỉ còn lại em và nỗi nhớ, anh còn nhớ hay đã quên ngày anh gặp em, từ hai người xa lạ trở thành thân quen, rồi lại dần xa lạ trong nhau. Anh còn nhớ hay đã quên một con bé tóc ngố mãi đợi chờ anh về. Có thể là mơ, có thể chỉ là hư vô!