my nhan tvb lam thien du bung phang khi mac vay cuoi du bau 5 thang 3

Bao lâu nữa em sẽ là cô dâu của anh?

Một mùa mưa nữa lại về, chỉ còn lại em và nỗi nhớ, anh còn nhớ hay đã quên ngày anh gặp em, từ hai người xa lạ trở thành thân quen, rồi lại dần xa lạ trong nhau. Anh còn nhớ hay đã quên một con bé tóc ngố mãi đợi chờ anh về. Có thể là mơ, có thể chỉ là hư vô!

  • Em hẹn hò với giọt nắng lang thang
  • Với cơn mưa đêm, với gió mùa lạnh giá
  • Với nỗi cô đơn, hết đông rồi sang hạ
  • Với cuộc đời, mà chẳng thể với anh…” (Mưa tháng chín)

Một bản nhạc không lời đi vô hình cùng em trên con đường ướt mưa, chỉ còn tiếng mưa, tiếng bọt bóng vỡ òa trên đường đầy nước. Ngược thời gian, ngược về quá khứ, em nhớ bàn tay, giọng nói ấm, hơi thở nhè nhẹ của anh mỗi khi hai đứa nắm tay đi dưới mưa như thế.

  • Gió thều thào bên tai, em giật mình, ngỡ như anh vừa quanh quẩn qua đâu đây, nhưng em tìm hoài, tìm mãi, anh đi đâu mất, anh đâu biết trái tim em đã hóa vụn vỡ.

Anh còn nhớ hay đã quên rồi những kỉ niệm ngọt ngào, vẫn con đường mưa ướt, có một bờ vai như thế đã quen lắm rồi, thế mà giờ em chơi vơi, lạc lõng một mình trên phố.

Mỗi lần chúng mình tay trong tay đi vòng quanh bờ hồ, em cứ buông lơi bàn tay ra hứng những giọt mưa ngoài chiếc ô chung đôi của anh, của em.

  • Rồi nhưng lúc đi qua vũng nước sình, anh nhấc bổng em qua, còn anh thì bị bắn tung tóe, em cười hồn nhiên dưới cái vẻ ngây thơ tội nghiệp của anh, anh cũng phì cười như thể anh hiền lành lắm vậy.

Anh biết không, em đã hơn một lần ao ước có anh trong cuộc đời này, ước cái tình yêu xa xôi, cháy bỏng của mình trở thành hiện thực, rằng em xinh xắn trong áo cưới tinh khôi, anh cười hiền thơm trộm vào má ửng hồng của em…

Thế nhưng, anh là người của hư vô, của hoang đường mơ mộng, điều ước đó em chẳng thể lại gần mà cũng chẳng thể rời xa.

  • Đã hơn một lần trong đời này em ước mình là cô dâu, sánh bước bên anh trên con đường ngập hoa và ánh nắng. Nhưng con đường giờ đây chỉ còn mình em, lẻ loi, chòng chành, cô đơn.
  • Còn đường vắng giờ chỉ còn một bóng
  • Vắng tiếng cười trò chuyện thân quen
  • Cây phượng vĩ cuối đường thôi trông ngóng
  • Thôi đợi chờ, chiều hai đứa về chung…

Nhưng em còn phải đợi bao lâu nữa, em tự nhủ lòng mình sẽ kiên nhẫn chờ như đang chờ một lời hứa vô hình, anh vô hình, ánh mắt vô hình, trên con đường vô hình và chỉ mình em tồn tại.

Em biết rằng có những điều mà thời gian bất lực, dẫu cố gắng thật nhiều rồi có cứu vãn được gì đâu, con người sẽ dần thay đổi, mà sao em cứ ngờ nghệch tin vào một lời hứa, rồi những lúc bất lực em tự hứa lòng mình thôi không đợi chờ nữa, nhưng thật lòng, em có làm được thế đâu anh.

  • Em cứ đi mãi và sẽ đi mãi trên những con đường có bóng hình anh, cứ quanh quẩn mãi giữa phố mưa xao xác, cho tới khi bước chân em mệt mỏi, con tim em rệu rạo. Nhưng con tim em đã ngược dòng lí trí, em không thể làm gì ngoài mãi đợi chờ anh.

Một mùa mưa nữa lại về, chỉ còn lại em và nỗi nhớ, anh còn nhớ hay đã quên ngày anh gặp em, từ hai người xa lạ trở thành thân quen, rồi lại dần xa lạ trong nhau. Anh còn nhớ hay đã quên một con bé tóc ngố mãi đợi chờ anh về. Có thể là mơ, có thể chỉ là hư vô!

Được đăng bởi

SÀI GÒN LIST

Sài Gòn List cùng cộng đồng chia sẻ những nội dung tích cực trong cuộc sống, làm việc trên nền tảng online marketing, làm dịch vụ sáng tạo nội dung, bài viết, hình ảnh, video clip, xây dựng phát triển thương hiệu cá nhân doanh nghiệp... Hợp tác phát triển Seeding, Review post, Guest post...

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận