Dường như nỗi đau từ cái chết của vợ vẫn chưathôi rỉ máu trong trái tim anh. Ngày vợ mất, anh như hóa điên. Anh tự đổ lỗicho mình trước cái chết của chị và có lẽ sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho bảnthân.Mỗi lần được bạn bè, họ hàng giới thiệu bạn gái, anh lạiđây đẩy chối từ. Anh đã góa vợ 7 năm nay nhưng chưa bao giờ người ta thấy anhnói đến chuyện sẽ đi bước nữa.Dường như nỗi đau từ cái chết của vợ vẫn chưa thôi rỉ máu trong trái tim anh.Ngày vợ mất, anh như hóa điên.
Anh tự đổ lỗi cho mình trước cái chết của chị vàcó lẽ sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho bản thân.Vợ anh mất bởi một vụ tai nạn giao thông, khi anh vẫn đang mê mải say sưa bênbàn nhậu với bạn hữu. Anh không gây ra cái chết cho chị, đó là một tai nạn màkhông ai ngờ tới nhưng anh không bao giờ có thể chấp nhận được việc mình đãkhông có mặt bên vợ trong những phút cuối cùng của cuộc đời chị, khi mà chị cầnanh nhất.
Anh vẫn còn nhớ như in cái đêm định mệnh ấy.Bảy năm qua, chưa một đêm nào anh ngủ ngon giấc. Cứ nhắm mắt lại là từng chitiết lại hiện lên trong đầu anh, rõ mồn một. Anh như thể đã sống lại đêm đó,rất nhiều lần, nhưng anh chẳng thể làm gì để thay đổi mọi việc, anh không thểlàm vợ mình sống lại. Mỗi ngày qua đi là một ngày lương tâm anh bị dằn vặt, cắnrứt.Anh mắc kẹt trong nỗi đau của quá khứ mà không sao thoát ra được.
Dường như nỗi đau từ cái chết của vợ vẫn chưathôi rỉ máu trong trái tim anh. Ngày vợ mất, anh như hóa điên. Anh tự đổ lỗicho mình trước cái chết của chị và có lẽ sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho bảnthân.Mỗi lần được bạn bè, họ hàng giới thiệu bạn gái, anh lạiđây đẩy chối từ. Anh đã góa vợ 7 năm nay nhưng chưa bao giờ người ta thấy anhnói đến chuyện sẽ đi bước nữa.Dường như nỗi đau từ cái chết của vợ vẫn chưa thôi rỉ máu trong trái tim anh.
Ngày vợ mất, anh như hóa điên. Anh tự đổ lỗi cho mình trước cái chết của chị vàcó lẽ sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho bản thân.Vợ anh mất bởi một vụ tai nạn giao thông, khi anh vẫn đang mê mải say sưa bênbàn nhậu với bạn hữu. Anh không gây ra cái chết cho chị, đó là một tai nạn màkhông ai ngờ tới nhưng anh không bao giờ có thể chấp nhận được việc mình đãkhông có mặt bên vợ trong những phút cuối cùng của cuộc đời chị, khi mà chị cầnanh nhất.
Anh vẫn còn nhớ như in cái đêm định mệnh ấy.Bảy năm qua, chưa một đêm nào anh ngủ ngon giấc. Cứ nhắm mắt lại là từng chitiết lại hiện lên trong đầu anh, rõ mồn một. Anh như thể đã sống lại đêm đó,rất nhiều lần, nhưng anh chẳng thể làm gì để thay đổi mọi việc, anh không thểlàm vợ mình sống lại. Mỗi ngày qua đi là một ngày lương tâm anh bị dằn vặt, cắnrứt. Anh mắc kẹt trong nỗi đau của quá khứ mà không sao thoát ra được.
Người chồng mắc kẹt trong quá khứThỉnh thoảng anh lại lấy ảnh chị ra ngắm nhìn, anh ngắm chị nhiều tới nỗi bứcảnh bạc cả màu. Trong ảnh, chị vẫn cười thật tươi, thật hiền từ. Rồi anh lại tựhỏi: “Ở trên trời, chị vui hay buồn? Chị có tha thứ cho anh không?” Nhưng anhthì không thể tha thứ cho mình. Từ ngày chị mất, anh không hề thay đổi bất cứmột vật dụng gì trong nhà, bởi mỗi đồ vật đều nhắc anh nhớ tới chị, như thể chịvẫn còn đâu đây.
Và như thế, những ngày hạnh phúc của anh chị dường như vẫn cònrất mới.Anh cứ tự ru ngủ mình trong một quá khứ mơ hồ để níu kéohình bóng của chị. Chị là mối tình đầu của anh. Anh chịyêu nhau từ thời cònngồi trên ghế phổ thông. Tình yêu của họ đã trải qua đủ mọi cung bậc của cảmxúc, cả ngọt ngào lẫn đắng cay. Chị đã chờ đợi anh đến khi anh tốt nghiệp Đạihọc, có việc làm ổn định rồi mới tiến tới hôn nhân.
Dù tình yêu đã trải qua rấtnhiều thử thách, những tưởng rằng đã đến lúc chín muồi, nhưng hôn nhân lại làmột chuyện hoàn toàn khác.Những ngày đầu mới cưới, cũng như bao đôi uyên ương trẻ khác, đời sống của đôivợ chồng trẻ rất mặn nồng, thắm thiết. Nhưng rồi, như một câu nói hài hướcnhưng đầy triết lý: “Tình yêu là ánh sao trên trời, còn hôn nhân là cái hố màkhi mải ngắm sao người ta sa chân vào”, cuộc sống lứa đôi bắt đầu nảy sinh baođiều phiền nhiễu, rắc rối.Hồi ấy, dù mới ra trường nhưng anh đã có một công việc khá tốt với mức lương mànhiều người phải mơ ước.
Anh thừa sức để lo cho gia đình một cuộc sống sungtúc, đủ đầy. Bởi vậy mà anh đề nghị chị bỏ công việc kế toán với mức lương bèobọt để ở nhà nghỉ ngơi, có nhiều thời gian chăm sóc cho gia đình. Vợ anh vốn làngười quảng giao, chị không muốn nghỉ việc, nhưng để chiều lòng chồng, chị vẫngật đầu đồng ý.Bốn bức tường và công việc nội trợ ngày nào cũng như ngày nào nhanh chóng khiếnchị thấy nhàm chán. Cả ngày, chị chẳng có thú vui gì khác ngoài việc ngóngchồng về.
Anh trở thành mối quan tâm duy nhất của chị.Nhưng chị lại không phải mối quan tâm duy nhất của anh. Ngoài vợ ra, anh cònbao nhiêu chuyện khác phải lo nghĩ. Anh còn công việc, còn sự nghiệp, còn bướcđường thăng tiến. Anh không thể lúc nào cũng về nhà đúng giờ và không tỏ ra mỏimệt. Anh không thể tối nào cũng ăn những bữa cơm chị nấu. Anh còn phải giaolưu, nhậu nhẹt với bạn bè, tiếp khách với cấp trên… Nhưng vợ anh thì không thểthông cảm điều ấy. Chị yêu và lo lắng cho anh rất nhiều. Chị sợ rằng anh uốngrồi say xỉn, tự đi xe sẽ rất nguy hiểm. Chị sợ rượu bia nhiều sẽ làm hại sứckhỏe của anh.
Bởi vậy mà mỗi khi anh về muộn, chị lại liên tục gọi điệnhỏi han, nhắc nhở. Có nhiều lần, chị còn tới tận nơi anh đang uống rượu để chờđưa anh về. Chị không ồn ào, chỉ nhẫn nại và kiên trì quan tâm anh, nhưng vớianh, đó là cả một sự nhiễu nhương. Anh khó chịu vì sự chăm lo thái quá của vợ.Anh xấu hổ với bạn hữu khi được vợ đưa về. Những cuộc điện thoại của chị là sựquấy rối đối với anh. Anh cảm thấy mình mất tự do vì bị vợ “quản lý”. Giữa haivợ chồng bắt đầu nảy ra những cuộc cãi cọ.Anh chị cãi nhau ngày càng nhiều hơn. Chị giận dỗi, còn anh vẫn nhậu nhẹt nhưcũ.
Dù biết rằng động cơ của vợ chỉ là tình yêu với mình, nhưng anh vẫn khôngthể gạt khỏi đầu những nỗi bực tức, khó chịu. Chán nản cảnh chồng vợ lạnh nhạt,anh càng đi nhiều hơn, mải miết hơn với những cuộc bia rượu. Anh biết rằng mỗikhi trở về, chờ đón anh sẽ là bộ mặt nhăn nhó và những lời nhiếc móc của vợ, dùrằng sau đó chị có chăm sóc anh chu đáo thế nào đi nữa, nhưng thái độ của chịvẫn luôn khiến anh cảm thấy nặng nề.
Anh chỉ ước gì chị niềm nở chào đón anh, nói với anh những lời yêu thương ngọtngào, dịu dàng và trừu mến với anh như trước đây, nhưng chị đã không làm thế.Chị đã không hiểu được nỗi lòng của anh, cũng như anh đã không thấu hiểu chochị. Khoảng cách giữa hai người cứ dần giãn ra trong khi tình yêu vẫn còn sâuđậm. Không ai cố gắng để nói với ai, họ chỉ âm thầm đau khổ.Nỗi ám ảnh không bao giờ nguôi.
Rồi vào cái đêm định mệnh ấy, anh ngồi nhậu với bạn như bao lần khác. Càng vềkhuya, cuộc rượu càng vào hồi rôm rả. Khi rượu đã ngà ngà, những người đàn ôngmới nói đủ thứ trên trời, dưới bể, và chuyện gì cũng thật hấp dẫn, hay ho và códuyên cả, bởi vậy, dù đồng hồ đã điểm sang ngày hôm sau, nhưng vẫn chẳng aimuốn bỏ cuộc vui.Và cũng như bao lần khác, máy điện thoại của anh rung lênbần bật bởi những cuộc điện thoại của vợ. Anh biết, nếu nhấc máy lên, như baolần khác, anh sẽ nghe ở đầu dây bên kia những lời thúc giục, ca cẩm đến sốtruột của chị.
Bởi vậy, anh nhăn nhó chuyển máy sang chế độ im lặng rồi nhanhchóng đút lại chiếc điện thoại vào chỗ quen thuộc của nó trong túi quần. Anhvẫn say sưa nhậu tiếp với bạn, quyết không để những lời phàn nàn của vợ làmcuộc vui đứt quãng. Nhưng điện thoại không ngừng rung khiến cho anh cáu kỉnh,bực tức, lầm rầm chửi rủa, anh tắt máy. Thế là yên chuyện! Cuộc nhậu lại vàohồi say sưa, vui vẻ.
Nhưng ở đầu dây bên kia, vợ anh đang cố gọi cho anh bằng chút sức lực cuốicùng. Đứng trước ranh giới mong manh của sự sống và cái chết, trong đầu chị chỉcó hình bóng của anh. Ước nguyện của chị chỉ là được nhìn thấy anh trong nhữnggiây phút cuối cùng của cuộc đời, được nói với anh một lời yêu thương cuối.Nhưng anh đã không bắt máy. Đáp lại chị chỉ có những tiếng tút dài vô cảm đếnvô tận. Chị đã không gặp được anh. Chị đã đối diện với cái chết bằng sự cô đơnđến cùng cực. Chị đã ra đi vĩnh viễn.
Còn anh, sau cuộc nhậu trở về, anh đã say xỉn tới mức lăn ra ngủ khi vừa bướcchân về tới nhà. Anh không còn đủ tỉnh táo để nhận ra sự vắng mặt của vợ. Nhưnggiấc ngủ của anh nhanh chóng bị đánh thức bởi những tiếng gọi thất thanh củamẹ. Mẹ anh với vẻ mặt thất thần, đôi mắt sưng húp nhòa nước báo cho anh cái tindữ: vợ anh đã mất vì một vụ tai nạn giao thông.
Cái tin vợ chết như một gáonước buốt giá dội thẳng vào anh, làm tan hết hơi rượu. Anh sực tỉnh, hoảng hốtlao đi tìm vợ. Nhưng khi anh đến thì đã quá muộn. Chị nằm đó, hai mắt nhắmnghiền, toàn thân lạnh toát, sự sống đã rời bỏ chị, và anh tưởng rằng nó cũngđang rời bỏ anh.Người ta kể lại rằng chị bị một tay tài xế ngủ gật đâm phải khi một mình rađường giữa đêm. Anh quặn lòng khi biết khi ấy chị đang đi tìm anh.
Thứ cuốicùng của chị người ta đưa cho anh là chiếc điện thoại xây xát. Họ bảo rằng khixe cấp cứu đến, chị vẫn còn khá tỉnh táo, chị giữ chặt điện thoại trong tay vàliên tục gọi, gọi đến khi chị ngất lịm và rơi vào hôn mê. Anh run rẩy cầm chiếcđiện thoại của vợ, thấy trong đó có 16 cuộc gọi đến máy của anh và một tin nhắncòn chưa kịp gửi. Chị đã viết, vẻn vẹn rằng: “Em xin lỗi vì tất cả. Yêu anh”.
Chỉ vài chữ ấy thôi nhưng là tất cả sức lực còn lại của chị, anh biết điều ấy.16 cuộc điện thoại của vợ, anh đã lạnh lùng không nghe một cuộc nào vì nghĩrằng đó là chuyện nhảm nhí. Giờ đây, khi đứng trước di ảnh của chị, anh đau tớimức không thể rơi nổi nước mắt. Cả cuộc đời này, có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ thathứ được cho bản thân.
BẠN CÓ THỂ THAM KHẢO THÊM VỀ ĐỒNG PHỤC VÀ CHẤT LIỆU NGÀNH MAY MẶC !!!
Nhận may đồng phục, cơ quan, xí nghiệp, công ty, nhà hàng, khách sạn, spa, thẩm mỹ viện, Mầm non, Cafe giá rẻ nhất, TpHCM, Bình Dương, Long An, Đồng Nai. May theo yêu cầu đơn hàng, nhận gia công Thêu, In, tên, logo công ty lên đồng phục, may đồng phục giá rẻ tại TPHCM, khăn và vật liệu trên vải, may rèm cửa các loại…
- “CƠ SỞ MAY ĐỒNG PHỤC GIÁ RẺ UY TÍN TP.HCM”
- Hotline + Viber + Zalo: 0972871518 (Ms. Nguyệt)
- Email: nguyethey@gmail.com
- Website: Maula.vn
- https://vi-vn.facebook.com/dongphucgiareSG
- Bản đồ: https://goo.gl/maps/p4BqngdP4tH2
- Page: https://oa.zalo.me/4042535757155983373