Không giỏi + tào lao + cứng đầu + ham ngủ. Chắc chắn nghe xong mấy tính từ sau thì chả ai muốn tuyển dụng. Thế nhưng cái đứa đang hội tụ đủ tất cả yếu tố trên chả bao giờ thất nghiệp vì được cao nhân chỉ dạy bí kíp Networking. Đây cũng là kỹ năng nhiều người đang làm sai và làm bậy nhất.
Thời mới học kinh doanh, cứ mỗi lần đi hội thảo, đi dự tiệc là tui ở trong tâm thế canh me để làm thịt người đối diện ngay lập tức. Trong đầu lúc nào cũng “phải làm quen ngay và luôn, phải cho người ta biết mình là ai, phải cho người ta biết mình bán cái gì, giết lầm còn hơn bỏ sót, mình không làm thịt thằng khác sẽ thịt”. Cái tâm thế nào thì cái hành vi thế đó nên ánh mắt phải nói là gian kinh khủng, lời nói thì sặc mùi Sales. Và thế là khách hàng chạy mất dép, không bao giờ dám tiếp chuyện lâu và cảm thấy rất bực mình. Cho đến khi được chỉ điểm và chính bản thân bị một môi giới Bất Động Sản làm cho bản thân bất động đậy thì mới hiểu được bản thân đã làm sai như thế nào. Và tui tin rằng tất cả ai đang đọc bài này đã từng ít nhất một lần bị làm thịt như thế. Đây là sai lầm thứ nhất, sai lầm trong cách bắt chuyện khi đi Networking.
Sai lầm thứ hai là chơi nổi để gây chú ý. Đó là buổi sáng đẹp trời năm 20xx khi tui đến dự một buổi Networking có khá nhiều chủ doanh nghiệp và giám đốc cấp cao. Trong buổi hôm đó có phần giới thiệu về bản thân, công việc và doanh nghiệp đang làm việc trong 2 phút. Vì cái đầu lúc đó chưa được khai sáng nên tui chiếm diễn đàn đến hơn 5 phút để nói về bản thân của mình, sợ nói ít không để lại ấn tượng thì không bán được hàng. Nào là xuất thân, bằng cấp, học vị, công việc đang làm sang chảnh ra sao, công ty bự thế nào, …. Và đúng là ấn tượng thiệt, sau buổi đó chả ma nào dám nói chuyện tiếp. Vậy là hụt hẫng đi về. Chắc hẳn các bạn đã từng chướng mắt khi tiếp xúc phải một người như vậy.
Bị quê riết như vậy nên tự tin giảm dần, không còn dám hó hé nữa, thế là chuyển sang cách núp lùm và đi gom Name card về, sau đó gọi điện bán hàng là sai lầm thứ 3. Tỉ lệ chuyển đổi từ cái name card qua khách hàng là dưới 1/1000. Quả là dại dột và kém thông minh. Đây là sai lầm thứ 3. Thề là còn có rất nhiều bạn Sales và mới khởi nghiệp làm theo cách này.
Chưa hết, làm Offline không xong, chuyển qua làm Online. Tui gia nhập hết group này đến group khác để làm quen, để giới thiệu, để chào hàng, thỉnh thoảng thì thể hiện bản thân để vuốt ve cái Tôi . Kết quả là 0 like, 0 share, 0 comment tích cực; còn gạch đá thì một rổ. Bị đập tơi tả, lại phải chuyển sang núp lùm để quan sát. Thấy ai đó comments dính tới sản phẩm của mình là add friend để chat riêng và bán hàng. Kết quả vẫn là tỉ lệ Convert vẫn thấp lè tè.
CAO NHÂN ĐÃ CHỈ ĐIỂM VÀ TUI ĐÃ THAY ĐỔI NHƯ THẾ NÀO ?
1/ Ai cũng có cái Tôi cao, thể hiện bản thân hơn người ta càng làm người ta ghét. Ghét rồi thì khỏi buôn bán gì nhé con.
Cao nhân đã chỉ như vậy đó và tui thử. Kể từ lúc biết đặt cái Tôi của mình xuống, tự nhiên người ta không còn né tránh tui trong các buổi Networking nữa. Rõ ràng cái hình ảnh ra vẻ Cool ngầu hay khệnh khạng thể hiện ta đây chả giúp gì được cho việc kết nối mối quan hệ. Thế nhưng vẫn còn rất nhiều người vướng phải điều này vì suy nghĩ thiển cận “Mình ngon hơn, giỏi hơn cái đứa đối diện”. May mà tui đã kịp thay đổi.
2/ Bản chất của con người là quan tâm đến cái có lợi của họ trước khi nghĩ đến cái lợi của người khác.
Vậy nên “Hãy nói điều người khác quan tâm” khi đi Networking chớ không phải đến đó để nói về mình hay để chào hàng. Kể từ lúc biết điều này, tui đã không còn chào hàng hay chăm chăm nói về bản thân nữa mà là đặt câu hỏi để người ta nói về họ. Khi đó tui có dịp đào sâu hơn những trăn trở của những người tui tiếp xúc. Nếu trong tầm hiểu biết và chuyên môn của mình, tui chỉ cho họ vài cách giải quyết, nếu không thì tui giới thiệu người am hiểu vấn đề để giúp cho họ. Tự khắc họ nhớ đến tui và hỏi tui đang làm gì. Và quan trọng là họ thấy quý nên khi có nhu cầu sẽ nghĩ đến tui đầu tiên. Thế là có 1 khách hàng tiềm năng.
3/ Bớt kheo bằng cấp, học vị, chức vụ hay đôi giày và bộ Vest xịn đi vì chả có ai quan tâm đâu con ạ.
– Nhưng con không khoe ra thì sao người khác chịu nói chuyện với con. Con nghe người ta nói người ta chỉ thích nói chuyện với người cùng đẳng cấp với họ thôi, còn lơm cơm thì biến.
– Chỉ có cái đám thùng rỗng kêu to, không có giá trị gì hết mới phải đắp lên người mấy thứ đó và khoe cho người ta biết để đủ tự tin thôi con. Vì không có gì hết nên họ phải che đậy bằng các thứ hào nhoáng bên ngoài với hy vọng người khác bắt chuyện. Con không cần phải làm thế. Nếu giá trị con đủ lớn thì mặc gì người ta cũng xáp tới làm quen thôi và không ai dám hỏi con có cái bằng gì, hay đã từng học ở đâu đâu. Còn giờ nhìn cái bộ đồ của con giống Đa Cấp rởm ăn mì tôm sống qua ngày quá. Dẹp dùm cái. (Các khóa học kỹ năng từ chuyên gia dỏm vẫn đang cổ súy cho cái vụ khoe khoang này, làm lệch lạc tư duy hết)
Thế mà vẫn có rất nhiều công ty bị vướng lỗi nãy khi cho nhân viên đi Networking. Câu cửa miệng vẫn là “In lên Card thằng ku chữ Manager để nó dễ đi nói chuyện với khách hàng nhé”. Những công ty này quên mất một điều rất quan trọng là cái đứa được in chữ Manager trên Name Card mà nói chuyện dở hơi với khách thì khách hàng cũng đánh giá cái công ty không ra gì luôn. Thà để chữ Excutive, lỡ nó làm gì sai người ta còn thông cảm và bớt quy chụp công ty làm ăn không chuyên nghiệp.
Còn nhiều chủ doanh nghiệp Startup thì mắc cái sai lầm khoe bằng cấp, khoe đi du học chỗ này chỗ kia để chứng minh bản thân là hàng xịn. Họ không biết là chả ai thèm quan tâm.
4/ Không núp lùm, tương tác thường xuyên và cho đi giá trị thường xuyên.
– Không thể hiện bản thân, không khoe khoang không có nghĩa là im, im nữa, im mãi. Im re như vậy trong một Group thì chớ hề có ai biết đến mình, mà vậy thì khỏi buôn khỏi bán nhé con.
– Nhưng hồi đó con quảng cáo chả ai thèm quan tâm, còn ném đá nữa. Một vài Group thì tiễtn con lên đường mạnh giỏi do họ cấm quảng cáo trong đó.
– Vậy thì cho giá trị đi, tương tác thường xuyên, tự khắc người ta sẽ tò mò con là ai, sau đó họ sẽ vô tường facebook hay Linkedin của con tìm hiểu, vậy là có khách rồi.
– Nhưng con viết không giỏi thì sao ?
– Đâu cần phải viết giỏi, thiếu gì cách cho giá trị. Thấy cái video nào hay hay và giúp cho cộng đồng thì copy share lên (nhớ ghi nguồn); thấy bài nào hay hay cũng làm thế, thấy cái khóa học hay hội thảo nào hay thì up lên giới thiệu cho người ta,…. Mà nếu chơi Offline thì lo tập viết đi con à, từ từ sẽ giỏi.
Kể từ lúc đó tui hì hục tương tác, tập viết lách, tập làm video để có nhiều thứ hay Share cho cộng đồng. Group nào có nhiều chủ doanh nghiệp thì viết theo bối cảnh chủ doanh nghiệp, group nào có nhiều sinh viên thì viết cho sinh viên, group nào nhiều HR thì viết cho Hr. Thế là tự động người ta Connect, hỏi thăm làm cái gì, vậy là có khách. Không thì liên tục được công ty khác kiu về làm việc, không bao giờ ở cái thế đi XIN VIỆC.
Túm cái quần lại thì bí kíp chỉ nằm trong mấy chữ:
– Không khoe khoang thể hiện, không giao tiếp có mùi Sales, không nhảy vô Group để quảng cáo, không đến hội thảo để bán hàng, không núp lùm.
– Tăng tương tác và cho đi giá trị nhiều hết mức có thể.
Mong là cái bí kíp này sẽ giúp ích cho tất cả mọi người để vừa có khách, vừa có việc, vừa không làm phiền người khác và có nhiều mối quan hệ hơn khi NETWORKING.