Con cái là niềm hạnh phúc lớn nhất của các cặp vợ chồng. Nhưng thực sự bây giờ điều khiến tôi hối tiếc nhất là sinh con quá sớm, quá dày, để rồi bây giờ ngoảnh lại, tôi thấy mình mất mát quá nhiều trong chuyện tình cảm vợ chồng và còn bị chồng lạnh nhạt. Cũng giống như nhiều cô gái khác, 25 tuổi tôi lên xe hoa về nhà chồng. Chúng tôi cũng yêu nhau tới 2 năm mới cưới. Vì lo sợ chuyện khó có con nên sau khi cưới tôi có bầu luôn.
Niềm hạnh phúc hân hoan được đón đứa con đầu làm khiến tôi rất vui. Tuy nhiên do cơ địa của tôi khá yếu nên suốt thời Từ một thân hình mảnh khảnh, vòng nào ra vòng đấy, tôi bắt đầu mập lên. Nghĩ đến con tôi không dám ăn kiêng. Sinh con xong, người tôi sồ sề, béo ú. Tôi cũng không có thời gian để tập luyện thể thao vì bận nuôi con nhỏ.
Một mình tôi vật lộn, chồng đi làm cả ngày, tôi không có cơ hội để chăm sóc chính mình. Sau khi sinh, tôi thấy chồng lạnh nhạt cũng không đoái hoài, không mặn mà chuyện chăn gối lắm. Tôi nghĩ có lẽ anh thấy con nhỏ đêm nào cũng bám tôi nên ngại. Thế rồi bé đầu được 1 tuổi, tôi dự định sẽ đi làm, chăm sóc lại nhan sắc thì… tôi lại có bầu lần hai. Tôi không biết nên vui hay nên buồn vì điều đó.
Chồng lạnh nhạt , nhưng vẫn động viên tôi đẻ luôn một lần cho xong, tập trung nuôi con rồi sau này nhàn. Vậy là tôi lại tiếp tục ở nhà làm công việc của một bà mẹ bỉm sữa. Hai lần sinh nở khiến cơ thể tôi “xuống cấp” nghiêm trọng. Nhiều lần chính tôi nhìn mình trong gương còn thấy chán. Bụng mỡ, vai to, thân hình sồ sề… Tất cả khiến tôi mất tự tin vô cùng. Đặc biệt là khi tôi bắt đầu nhận ra chồng lạnh nhạt và sự thay đổi trong thái độ của chồng.
Đêm nào nằm bên nhau chồng lạnh nhạt cũng quay mặt vào tường. Không có cử chỉ yêu thương, càng không có lời nói ngọt ngào. Anh về nhà gần như chỉ để ngủ. Nhiều lần tôi cố gắng tạo sự thân mật nhưng đáp lại chỉ là hành động đầy lạnh lùng của anh. Tôi đoán anh có bồ. Bởi đàn ông làm sao có thể “ăn chay” trong ngần ấy thời gian. Tôi buồn tủi, xấu hổ và mệt mỏi. Nhìn lại thân hình của mình tôi tự hỏi vì ai mà tôi ra nông nỗi này? Tại sao chồng lạnh nhạt với tôi như thế. Lẽ ra là chồng, anh phải giúp đỡ, hỗ trợ tôi…
Mới gần 30 tuổi, cưới chồng được 4 năm mà tôi đã phải sống trong cảnh chồng lạnh nhạt , chăn gối lạnh lùng. Tôi gửi con để xin đi làm nhưng tìm việc khó khăn với tôi lắm. Tôi đã không động tới kiến thức cả mấy năm nay, ngoại hình thì xấu xí nên chẳng tìm được việc gì vừa ý cả. Chuyện thuê giúp việc tốn kém trong khi tôi lại chưa tìm được việc làm… Vậy là tôi lại đành quay về nhà, gánh lấy trách nhiệm nuôi dạy con để chồng yên tâm đi làm.
Cuộc sống của tôi giờ đây là một vòng luẩn quẩn mà tôi cảm thấy đau khổ vô cùng.Tôi không có cách nào thoát ra khỏi cảnh chồng lạnh nhạt với mình. Tôi chán vì chồng lạnh nhạt và thờ ơ với mình. Điều tôi sợ hãi nhất là anh sẽ bỏ tôi mà chạy theo những ả đàn bà hấp dẫn khác. Tôi phải làm sao đây?