Bà Khi sinh ra trong gia đình nghèo ở xã Vĩnh Sơn, huyện Vĩnh Linh (Quảng Trị), bà Phan Thị Khi vừa đi gặt về thì lăn đùng ra chết.Sau 20 giờ chuẩn bị cúng cơm và đậy nắp quan tài bà bất ngờ sống và ngồi dậy. Từ đó bà có tài ngửi và biết sự thay đổi của trời đất.
Bà Khi vẫn còn sống tới nay
Lần theo thông tin của một số người dân, chúng tôi tìm đến nhà bà Khi. Một ngư dân sống ven làng xác nhận: “Cách nay mấy chục năm, bà Khi chết đi sống lại là chuyện có thật! Hiện giờ bà vẫn còn minh mẫn lắm”.
Theo hướng tay chỉ của người dân, chúng tôi đến một ngôi nhà khá tềnh toàng nằm giữa một vườn cây ăn trái. Đang loay hoay hái mấy cọng rau sau vườn chuẩn bị cho bữa cơm tối, nghe đứa cháu gọi có khách, bà vội vàng ra cổng mời chúng tôi vào nhà.
Cái chết bất ngờ và 20 giờ “ngao du chốn âm Tào”
Từ nhỏ bà đã cùng cha mẹ làm thuê mưu sinh kiếm sống khắp vùng quê. Bà từng tham gia kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Năm 1960, bà kết hôn cùng một đồng đội tại thị trấn Cửa Tùng.
Cả hai đều lập được nhiều chiến công ở vùng địch tạm chiến cho đến ngày thống nhất nước nhà. Kết thúc chiến tranh, bà trở lại cuộc sống bình thường của người nông dân.
Câu chuyện ly kỳ về cái chết bất ngờ của bà Khi xảy ra vào năm 1984. Lúc đó bà đã có 5 mặt con. Bà Khi kể, tháng 5 năm đó, Cửa Tùng vào mùa gặt. Dù ở tuổi 50 nhưng bà Khi vẫn còn khỏe mạnh lắm, có thể gánh được hai bó lúa to đi cả mấy cây số mà chỉ sức đàn ông mới chịu được.
Việc cày cấy, cuốc vác, bà đều làm tuốt tuồn tuột không một lời kêu ca. Vào một buổi trưa, khi bà đi gặt lúa vừa về đến sân thì lăn đùng ra chết bất đắc kỳ tử. Bà chết mà không có bất kỳ một biểu hiện sức khỏe nào báo trước, khiến ai cũng ngỡ ngàng.
Lúc ấy gia đình bà Khi làm rạp lo đám, khói hương nghi ngút. Cha mẹ, anh chị em và 5 người con của bà khóc đến ngất xỉu. Bà được người thân đặt vào quan tài rồi chờ cúng cơm xong sẽ đóng nắp lại.
Đến giờ cúng cơm, người thân vừa bưng cơm đặt lên bàn thờ thì nghe có tiếng lịch kịch phát ra từ trong áo quan. Hoảng hốt, người bỏ chạy, người tò mò ngoái cổ lại xem. Và tất thảy đều vô cùng kinh hãi khi thấy từ trong áo quan, bà ngóc đầu nhỏm dậy.
“Lúc đó tui không hiểu chuyện gì, vì sao mình lại nằm trong quan, tại sao mọi người nhìn thấy tui lại bỏ chạy tán loạn. Một lúc sau bình tĩnh trở lại, có người gan dạ đến sờ vai, sờ mặt, có người véo vào người tui xem tui có đau không. Tui kêu đau rồi tui nói: “Tui Khi đây, răng bỏ tui chạy rứa?” bà Khi kể.
Nghe bà hỏi vậy, mọi người cũng chẳng hết thất kinh. Bởi thế, để chắc ăn, mọi người cứ liên hồi tra hỏi “bà là ai? Bà tên gì?”… “Tui phải trả lời mấy chục lần, mọi người mới tin là tui còn sống”, bà Khi bật cười nhớ lại thời điển thú vị đó.
Chứng kiến lúc bà Khi ngồi bật dậy trong quan tài, bà Nguyễn Thị Sa (80 tuổi) – hàng xóm với bà Khi kể: “Tui còn nhớ như in cái ngày bà Khi chết đi sống lại. Lúc bà ấy chết, cả làng đều không tin vì bà ấy còn khỏe mạnh làm sao chết được.
Đến khi thấy bà ấy đã nằm trong quan tài, ai nấy đều tiếc thương, khóc nhiều lắm! Nhưng sau gần 1 ngày, bà Khi tỉnh lại khi con cái đặt cơm cúng. Tui là hàng xóm thân thiết mà cũng giật mình khiếp sợ vì tưởng là ma hiện hồn về. Ai ngờ bà ấy sống lại thật”, nhân chứng Lê Thị Bồn (75 tuổi) xác nhận: “Lúc bà Khi sống lại, mấy đứa con nít là sợ nhất.
Có đứa sợ đái ra quần vì tưởng là ma. Nhà tui có 4 đứa con, tối đến đứa nào cũng tranh ngủ với mẹ kẻo sợ hồn ma bà Khi. Phải cả tuần sau, thấy bà Khi nói cười vui vẻ, vác cuốc ra đồng làm việc ào ào, mấy đứa trẻ mới hết sợ”.
Năm 2011, bà Khi được tặng Huân chương kháng chiến hạng Nhì
Bà Khi sống lại, gia đình mừng vui đem quan tài gỗ đi đốt. Con heo, con gà trong chuồng mổ để lo đám tang thì được chuyển sang mời bà con dân làng uống rượu mừng. Nước mắt tiếc thương đã trở thành tiếng cười nói rôm rả, vui tươi.
Nhớ lại cái ngày mẹ đột ngột qua đời, chị Hoàng Thị Vân (47 tuổi) xúc động: “Ngày đó tui mới 17 tuổi. Anh em tui thấy mẹ tắt thở, khóc lóc thảm thiết. Cứ nghĩ là từ nay không còn mẹ nữa. May mà mẹ tui sống lại và khỏe mạnh cho đến hôm nay”.
Ngửi gió là biết nắng mưa
Sau trận chết đi sống lại, bỗng dưng bà Khi có tài tiên đoán thời tiết. Bà chỉ cần nhìn tiết sắp tới. Lúc đầu, ngư dân quanh vùng không tin nhưng sau vài lần tiên liệu chính xác, ai cũng bái phục bà.
Bằng giọng nghiêm túc, bà Khi cho biết, hồi tháng 7/2013, bà thấy mấy chồi măng non mọc chúi đầu vào trong bụi tre để tránh gió to. Đồng thời, mỗi sáng bà cảm thấy có những cơn gió lạ.
Bà không phân tích được như thế nào là “gió lạ”. Bà chỉ cảm nhận được, có những cơn gió không bình thường, khác với những cơn gió thổi thường xuyên từ biển vào. Bà ngửi những cơn gió lạ ấy, bỗng dưng trong đầu bà xuất hiện luồng ý nghĩ năm 2013 có từ 4 đến 5 cơn bão to ập vào đất liền.
- Bà đi thông báo cho bà con ngư dân trong làng biết điều đó để cẩn trọng trong việc đi biển, tránh thiệt hại. Lúc đó, một số người cười cợt vì cho rằng bà bị tâm thần.
Không ngờ năm đó, suốt từ tháng 10 đến cuối tháng 11/2013, Quảng Trị cũng như miền Trung hứng chịu nhiều trận bão lớn. Sau mấy trận bão đó, ngư dân quanh vùng bắt đầu tin bà có thể… dự báo thời tiết.
Không chỉ sự báo thời tiết qua ngửi gió, bà còn đoán được những luồng cá chạy ngoài khơi. Bà không lý giải được hiện tượng này. Cứ ngửi gió là trong đầu bà nảy sinh ý nghĩ luồng cá đang chạy hướng nào trên biển Cửa Tùng trước khi ra khơi đã tìm đến bà nhờ ngửi gió để tiên liệu chọn ngày giờ, hướng tàu ra biển mà nhiều ngư dân “trúng mánh”, có chuyến tàu “hốt” cả tỷ bạc.
Ngư dân Phan Văn Tý ở Cửa Tùng cho biết: “Bà Khi quả thật là người có tài, nhờ bà mà không chỉ có thuyền của tôi, mà còn có rất nhiều thuyền tránh được nhiều trận bão lớn. Bà còn chỉ hướng, chỉ ngày ra khời để gặp luồng cá lớn. Vừa tiết kiệm được ngày ra biển, vừa mang lại hiệu quả cao”.
- Ngoài ra, bà còn ngửi gió biển để… đoán tình hình dịch bệnh. Mỗi lần có ngọn gió lạ, bà ngửi và phát hiện được ngay điều gì sắp xảy ra với ngư dân và người nuôi trồng thủy sản.
Có lần, từ mùi của cơn gió lạ, bà tiên đoán làng có một dịch bệnh trên tôm. Bà đề nghị mọi người nên tích cực phòng bệnh. Quả nhiên, sau đó vài tháng dịch tôm hoành hành khiến một số người nuôi mất hàng chục triệu.
Điều đặc biệt là dù đã 80 tuổi nhưng sức khỏe của bà rất tốt, không đau yếu như những người ở độ tuổi này. Dáng đi của bà vẫn còn chắc chắn, vững chãi. Hỏi về bí quyết sống khỏe, bà Khi thật thà cho biết:“Nói thiệt, tui không có bí quyết chi hết.
Cứ lao động tốt, đều đặn, sống thoáng một chút là thấy đời đẹp và muốn sống mãi. Đã chết một lần, tui không sợ chết nữa. Con người phụ thuộc vào số phận. Trời kêu ai nấy dạ, không kêu thì sống thọ thui”, bà Khi chia sẻ.